”Con sẽ không ngừng chúc tụng Chúa. Câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi”. Đó là lời Thánh Vịnh 33được mở đầu cho chứng từ ơn gọi tu dòng của Chị Carla Lucia, nữ tu Kín Clara, đang sống tại đan viện Porto Viro, miền Bắc nước Ý. Xin nhường lời cho Chị.
Với tín trung và trìu mến, THIÊN CHÚA gọi tôi một lần rồi hai lần rồi ba lần, giống như Chúa gọi Samuel thửơ xưa. Lần đầu chập chờn kín ẩn trong tuổi dậy thì và sinh viên. Vào thời kỳ đó tôi thường lo âu tự hỏi: ”Mình đi đâu và đến với Ai với Người nào?” Nhưng thắc mắc ấy bị đam mê du hành bóp nghẹt và vùi dập mất hút.
Học xong, tôi bắt đầu ngay nghề giáo. Đây là khoảng thời gian phong phú đáp ứng khát vọng trí thức và nhu cầu du hành của tôi. Tôi vui chơi tận hưởng cuộc đời. Chỉ duy một điều lạ: mặc dầu có tất cả, đầy đủ mọi sự tôi vẫn cảm thấy một khoảng trống nội tâm không gì lấp đầy được. Tôi như tìm kiếm một Ai Đó một Người Nào khác! Cuộc sống tôi như bị dằn co lôi kéo giữa 2 nẻo đường: một bên là ồn ào náo động bề ngoài và bên kia là trầm lắng kín ẩn bề trong. Cùng thời gian này, THIÊN CHÚA Quan Phòng cho tôi cơ hội quen biết một nhóm giáo dân sống Đạo chân thành, sống hiệp thông sâu xa với Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Cuộc gặp gỡ mang lại cho tôi một kinh nghiệm thiêng liêng thật bất ngờ và có sức mạnh biến đổi hẳn cuộc đời tôi.
Vào năm ấy, tôi tham dự cuộc hành hương Ba Lan. Từ thủ đô Varsava chúng tôi đi bộ tiến về Đền Thánh Đức Mẹ ở Czestochowa. Khi tiến lên đồi cao Jasna Gora cùng với hàng ngàn tín hữu Công Giáo Ba Lan khác, tức khắc trong tôi chín mùi hình ảnh một Giáo Hội lữ hành. Khi đến Đền Thánh, vào Nhà Nguyện nhỏ nơi có bức ảnh Đức Mẹ Đen, tôi quì cầu nguyện thật lâu và thật sốt sắng. Tôi linh cảm mình được kêu gọi thực thi đức trinh khiết.
Trở về nhà, tôi cẩn thận xem xét có thật mình được gọi sống đời đồng trinh hay không. Liền khi đó tôi tưởng tượng ngay: có lẽ mình sẽ tận hiến cho THIÊN CHÚA nhưng trong tư cách giáo dân sống độc thân giữa đời. Tôi nghĩ thế, bởi lẽ trái tim tôi vẫn còn bị vây bọc bởi trăm ngàn thú vui giả tạo ở trần gian này. Xin nói thêm, lúc ấy tính tình tôi hay lơ đãng, không thích kỷ luật và ưa tò mò. Có một thời gian tôi như bị rơi vào cơn khủng hoảng tinh thần. Nhưng THIÊN CHÚA Quan Phòng lại can thiệp vào cuộc đời tôi. Tôi thoát ra khỏi cơn khủng hoảng nhờ tìm kiếm, gặp gỡ và suy niệm LỜI CHÚA. Tôi tiến những bước thật khiêm tốn.
Cứ thế thời gian lặng lẽ trôi qua trong vòng vài năm trời. Tháng 8 năm 1991 tôi trở lại Czestochowa nhân Ngày Quốc Tế Giới Trẻ lần thứ 6. Lần ấy Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II ký thác cho giới trẻ chúng tôi nhiệm vụ tái truyền giảng TIN MỪNG. Riêng tôi, một lần nữa, tôi được diễm phúc chiêm ngắm bức ảnh Đức Mẹ Đen Jasna Gora. Tôi chăm chú nhìn khuôn mặt dịu hiền thoảng nét u buồn của Đức Trinh Nữ Rất Thánh MARIA, Nữ Vương nước Ba Lan.
Chính lúc này đây tôi cảm nghiệm rõ ràng tiếng Chúa gọi tôi. Tôi hiểu rằng từ lâu lắm rồi THIÊN CHÚA yêu tôi. Ngài chờ tôi đáp lại tiếng Ngài.
Lần này tôi can đảm dứt khoát đáp lại tiếng gọi. THIÊN CHÚA đưa tôi vào đan viện các Nữ Tu Kín dòng Thánh Clara ở Porto Viro thuộc miền Bắc nước Ý. Đan Viện dâng kính Khiết Tâm Đức Mẹ MARIA. Nơi đây, mọi vấn nạn cuộc đời tôi đều được giải đáp cách thỏa đáng. Tôi gặp được đời sống thiêng liêng phong phú. Tôi đắm mình trong kinh nguyện và trong cuộc sống huynh đệ chân tình.
Nơi Đan Viện, Kinh nguyện riêng và chung được phân phối cách hòa điệu trải dài suốt ngày, trong đó có những giờ quì chầu trước Mình Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Tình huynh đệ san sẻ trong Cộng Đoàn làm nổi bật nét đẹp khó nghèo của con cái Cha thánh Phanxicô và Mẹ thánh Chiara thành Assisi. Riêng tôi, tôi còn đặc biệt sùng kính Đức Nữ Trinh Rất Thánh MARIA. Đức Mẹ MARIA là Hiền Mẫu tôi. Chính Đức Mẹ khơi nguồn ơn gọi và tháp tùng tôi suốt trong cuộc sống của một nữ tu nghèo Clara.
Giờ đây nơi Đan Viện Kín, tôi chân thành cầu chúc cho nhiều bạn trẻ cũng tìm được niềm vui chân thật và tràn đầy khi thực hiện được lý tưởng sống cho cuộc đời mình. Mong thay!
… ”Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa, câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi. Linh hồn tôi hãnh diện vì Chúa, xin các bạn nghèo nghe tôi nói mà vui lên. Hãy cùng tôi ngợi khen THIÊN CHÚA, ta đồng thanh tán tụng danh Người. Tôi đã tìm kiếm Chúa, và Người đáp lại, giải thoát cho khỏi mọi nỗi kinh hoàng. Ai nhìn lên Chúa sẽ vui tươi hớn hở, không bao giờ bẻ mặt hổ ngươi. Kẻ nghèo này kêu lên và Chúa đã nhận lời, cứu cho khỏi mọi cơn nguy khốn. Sứ thần của Chúa đóng trại chung quanh để giải thoát những ai kính sợ Người. Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy: hạnh phúc thay kẻ ẩn náu bên Người” (Thánh Vịnh 34(33),2-9).
(”Grande Opera Mariana GESÙ e MARIA”, Luglio-Settembre/2004, n.3, trang 39)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt