Thánh Faustina Kowalska (trích dịch một phần của thông điệp)
Năm 1931, Chúa hiện ra với thánh nữ Faustina trong một thị kiến. Thánh nữ nhìn thấy Chúa Giêsu mặc một chiếc áo trắng với cánh tay phải giơ lên như đang chúc lành. Tay trái của Ngài đụng vào áo nơi trái tim, nơi mà hai ánh sáng chiếu tỏa ra, một tia màu đó và một tia màu trắng lạt.
Thánh nữ nhìn không chớp mắt thẳng vào Chúa trong thinh lặng, linh hồn thánh nữ tràn ngập lòng kính sợ, nhưng cũng tràn đầy niềm vui khôn tả. Chúa Giêsu nói với thánh nữ:
Hãy vẽ một bức ảnh theo mẫu thức mà con nhìn thấy, kèm theo giòng chữ: Lạy Chúa Giêsu, con tin tưởng nơi Ngài. Cha mong ước bức ảnh này được tôn kính, trước hết, tại nguyện đường của con, sau đó, ở khắp nơi trên thế giới. (số 47)
Cha hứa là, linh hồn nào tôn kính bức ảnh này sẽ không bị hư mất. Cha cũng hứa cho linh hồn thắng được các kẻ thù ngay khi còn sống trên thế gian, nhất là trong giờ lâm tử. Chính Cha sẽ bảo vệ linh hồn ấy như là bảo vệ vinh quang của riêng Cha. (số 48)
Khi con nói điều này với cha giải tội của con, con nhận được câu trả lời thế này: "Điều ấy có ý chỉ về linh hồn của con". Người bảo con là: "Đúng đấy, hãy vẽ hình ảnh Thiên Chúa trong linh hồn của con". Ra khỏi toà giải tội, con lại nghe thấy những lời như sau:
Hình ảnh của Cha đã sẵn có nơi linh hồn con rồi. Cha mong có một Lễ Kính Lòng Thương Xót. Cha muốn bức ảnh mà con vẽ bằng cây cọ này phải được long trọng làm phép vào ngày Chúa Nhật Thứ Nhất sau Lễ Phục Sinh. Ngày Chúa Nhật này phải là ngày Lẽ Kính Lòng Thương Xót. Cha ước mong các linh mục loan truyền tình thương vĩ đại này của Cha cho các linh hồn những tội nhân. Để tội nhân đừng sợ tiến đến với Cha. Những ngọn lửa tình thương đang nung nấu Cha - bừng bừng muốn toé ra, Cha muốn tuôn đổ những ngọn lửa tình thương này xuống trên các linh hồn ấy. (số 49)
Cha muốn bức ảnh này (như Chúa muốn đã được đề cập đến ở số 47) phải được trưng bày nơi công cộng vào ngày Chúa Nhật thứ nhất sau Lễ Phục Sinh. Chúa Nhật này là Lễ Kính Lòng Thương Xót. Nhờ Ngôi Lời Nhập Thể, Cha tỏ vực sâu vô đáy của tình thương Cha ra. (số 88)
Hỡi con gái của Cha, hãy nhìn vào vực thẳm của tình thương Cha để chúc tụng và tôn vinh tình thương này của Cha. Con hãy làm như thế này: Hãy tụ họp tất cả các tội nhân từ khắp nơi trên thế giới lại, dìm họ vào vực thẳm của tình thương Cha. Con gái của Cha ơi, Cha muốn ban mình Cha cho các linh hồn, Cha khao khát các linh hồn. Vào ngày lễ của Cha, Lễ Kính Lòng Thương Xót, con sẽ đi khắp thế gian mà mang các linh hồn mệt nhược về suối nguồn của tình thương Cha. Cha sẽ chữa lành và tăng sức cho họ. (số 206)
Có một lần, cha giải tội của con bảo con hỏi Chúa Giêsu về ý nghĩa của hai tia sáng trong bức ảnh, con trả lời với ngài là: "Dạ vâng, con sẽ hỏi Chúa". Đang khi cầu nguyện, con đã nghe thấy trong con những lời này:
Hai tia sáng biểu hiệu cho Máu và Nước. Tia sáng nhạt là biểu hiệu của Nước, để làm cho các linh hồn nên công chính. Tia sáng đỏ là biểu hiệu của Máu, để ban sự sống cho các linh hồn... Hai tia sáng này phát xuất từ những thẳm sâu nhất của tình thương êm ái Cha, lúc mà Trái Tim đau thương của Cha bị lưỡi đòng chọc mở ra trên cây Thánh Giá.
Những tia sáng này bao che các linh hồn cho khỏi cơn thịnh nộ của Cha Cha. Phúc cho kẻ nào được ẩn náu trong những tia sáng này, vì bàn tay công thẳng của Thiên Chúa sẽ không giáng xuống trên họ. Cha mong ước ngày Chúa Nhật thứ nhất sau Lễ Phục Sinh là ngày Lễ Kính Lòng Thương Xót. (số 299)
Ngày 5-11-1934. Buổi sáng hôm ấy, theo phận sự, con mở cổng để người đưa các món ăa nướng ra, sau đó, con ghé vào nhà nguyện nhỏ viếng Chúa Giêsu một chút, để lập lại những ý nguyện trong ngày. "Lạy Chúa Giêsu, hôm nay con xin dâng lên Chúa tất cả mọi chịu khó, hãm mình và cầu nguyện của con, theo ý chỉ của Đức Thánh Cha, để ngài có thể chuẩn nhận Lễ Kính Tình Thương. Thế nhưng, Chúa Giêsu ơi, con còn một điều nữa xin thưa cùng Chúa là: con rất lấy làm lạ, vì Chúa cứ ép con phải nói về Lễ Kính Tình Thương này, trong khi các Ngài nói với con là đã có một lễ như thế rồi, nên con phải nói đến lễ này làm gì nữa?"
(Phụ chú của người dịch: theo các chi tiết được viết ra trong sách thì, ở tỉnh Cracow, có một nhà thờ Tình Thương Thần Linh, nằm trên đường Smolensk, nhận lễ quan thày là ngày 14-9, lễ Suy Tôn Thánh Giá Chúa),
Chúa Giêsu mới nói với con:
Mà có ai biết đến lễ này như thế nào chưa? Không ai hết! Ngay cả những người phải truyền bá tình thương của Cha và dạy cho người ta về tình thương Cha, chính họ lại thường không biết gì cả. Đó là lý do tại sao Cha muốn bức ảnh phải được làm phép vào ngày Chúa Nhật thứ nhất sau Lễ Phục Sinh, và Cha muốn bức ảnh phải được công khai tôn kính để mọi linh hồn có thể biết về bức ảnh này.
Hãy làm tuần chín ngày theo ý của Đức Thánh Cha. Tuần Chín phải được bao gồm 33 động tác, đó là việc lập lại nhiều lần lời nguyện tắt (như số 309 ngay dưới đây) với Tình Thương Thần Linh mà Cha đã dạy con (số 341)
"Ôi Máu và Nước từ Trái Tim Chúa Giêsu như Mạch Nguồn Tình Thương tuôn tràn ra cho chúng con, con tin tưởng nơi Chúa." (số 309)
Việc các linh hồn thiếu tin tưởng vào Cha đang sâu xé Cha tứ bề. Việc thiếu tin tưởng vào Cha nơi các linh hồn Cha tuyển chọn khiến Cha càng đớn đau hơn nữa, cho dù Cha có yêu thương họ vô hạn, họ cũng không tin tưởng vào Cha. Cha có chết cũng chưa đủ để họ tin tưởng vào Cha. Khốn cho linh hồn bạc đãi các việc yêu thương này của Cha. (số 50)
Hãy viết xuống điều này: Trước khi Cha đến như một Quan Án công minh, thì đầu tiên Cha đến như Đức Vua của Tình Thương. Trước ngày công thẳng đến, dân chúng sẽ được thấy một dấu hiệu trên các tầng trời như thế này:
Tất cả ánh sáng trên các tầng trời sẽ bị tắt hết, và bóng tối khủng khiếp sẽ bao trùm cả trái đất. Đoạn trên bầu trời sẽ xuất hiện hình bóng cây thánh giá, và từ những kẽ hở của các bàn tay chân bị đóng đanh của Chúa Cứu Thế, sẽ phát ra những ánh sáng cả thể, chiếu soi mặt đất, trong một khoảng thời gian. Điều này sẽ xẩy ra không lâu trước ngày cùng tận. (số 83)
Hãy xin với đầy tớ trung thành của Cha (linh mục Sopocko) là vào ngày này (Lễ kính Tình Thương, Chúa Nhật thứ nhất sau lễ Phục Sinh), ngài nói với toàn thể thế giới về tình thương cao cả của Cha, ai tiến đến cùng Mạch Sự Sống trong ngày này sẽ được hoàn toàn khỏi các tội lỗi và hình phạt.
Nhân loại sẽ không có hoà bình cho đến khi họ tin tưởng quay về với tình thương của Cha.
Ôi, một linh hồn không tin tưởng vào Cha thì Cha đớn đau là chừng nào! Một linh hồn như vậy tuyên xưng Cha Thánh Hảo và Công Chính, song lại không tin rằng Cha là Tình Thương và không tin vào Lòng Lành của Cha. Ma quỷ cũng tôn vinh Đức Công Minh của Cha, nhưng không tin vào Lòng Lành của Cha.
Trái Tim Cha hân hoan vui sướng nơi tước hiệu Tình Thương này.(số 300)
Hãy tuyên xưng tình thương là ưu phẩm cao cả nhất của Thiên Chúa. Tất cả mọi công việc của bàn tay Cha được tình thương làm cho vẻ vang. (số 301).
Có một lần, con đến thăm nhà họa sĩ (Eugene Kazimierowski) là người đang vẽ bức ảnh (như Chúa truyền để trưng bày trong ngày lễ Kính Tình Thương), và thấy rằng hình vẽ không được đẹp như Chúa Giêsu, con cảm thấy buồn thật là buồn, song con đã dấu kỹ nỗi buồn này trong lòng con. Sau khi rời khỏi nhà người hoạ sĩ, Mẹ Bề Trên (Irene) mắc lo ít việc ở lại phố, còn con trở về một mình. Con đã đi thẳng đến nhà nguyện mà khóc sướt mướt. Con thưa cùng Chúa: "Ai sẽ là người vẽ Chúa đẹp thực đúng như Chúa đây?" Bấy giờ con nghe thấy những lời này:
Vẻ cao trọng của bức ảnh này không hệ tại vẻ đẹp của mầu sắc hay của cây cọ, mà là ở tại ân sủng của Cha. (số 313)
Có một lần, Chúa Giêsu nói với con:
Ánh mắt của Cha từ bức ảnh này nhìn ra giống như ánh mắt của Cha từ trên thập giá nhìn xuống. (326)
Một lần kia, vị giải tội của con (linh mục Sopocko) hỏi con về mấy chữ viết vào bức ảnh phải để ở đâu, vì bức ảnh không đủ chỗ cho mọi thứ. Con thưa ngài: "Con sẽ cầu nguyện và trả lời cha vào tuần tới". Khi rời tòa giải tội và đang ở trước Thánh Thể, lòng con đã hiểu được hàng chữ in vào bức ảnh. Chúa Giêsu nhắc con về điều Người đã bảo con lần thứ nhất, đó là những chữ rất rõ ràng "Giêsu ơi, con tin tưởng nơi Chúa" (Jezu, Ufam Tobie). Con hiểu được là Chúa Giêsu muốn cả câu khẩu huyết phải ở đó, song Người không trực tiếp chỉ dẫn phải làm sao, như Người đã chỉ dẫn về ba chữ này.
Cha hiến cho người ta một vật chứa đựng để họ dùng khi tuốn đến với mạch nguồn tình thương mà kín lấy các ân sủng. Vật chứa đựng đó là bức ảnh này, cùng với hàng chữ: "Giêsu ơi, con tin tưởng nơi Chúa". (số 327)
Có một lần, Chúa Giêsu cho con hiểu rằng, khi con cầu nguyện theo các ý nguyện mà người ta quen cậy nhờ con, thì Người hằng sẵn sàng ban các ơn của Người, song các linh hồn không luôn luôn chấp nhận ơn của Người:
Trái Tim Cha tràn ngập tình thương vĩ đại cho các linh hồn, nhất là cho các tội nhân đáng thương. Nếu họ có thể hiểu được Cha là Người Cha tuyệt nhất đối với họ, cũng như hiểu được rằng, chính vì họ mà Máu cùng Nước đã chảy ra từ Trái Tim Cha, như từ một nguồn mạch ngập tràn tình thương. Vì họ mà Cha ngự trong nhà tạm như Đức Vua Tình Thương. Cha mong ước đổ các ơn của Cha xuống cho các linh hồn, song họ không muốn chấp nhận các ơn của Cha. Con hãy năng đến với Cha bao nhiêu có thể, để nhận lấy những ơn mà họ không muốn lãnh nhận. Làm như thế con sẽ an ủi Trái Tim Cha. Ôi, các linh hồn dửng dưng là chừng nào, đối với biết bao từ ái, biết bao chứng cớ của tình yêu! Trái Tim Cha chỉ uống chén vô tình bội bạc của các linh hồn sống trong thế gian. Họ có giờ cho đủ mọi thứ, song không có giờ đến với Cha để lãnh nhận các ơn.
Bởi thế Cha quay về với các con, các con là những linh hồn tuyển chọn của Cha, các con cũng sẽ không hiểu được tình yêu của Trái Tim Cha nữa sao? Kể cả ở nơi đây, Trái Tim Cha cũng chỉ tìm thấy thất vọng. Cha không thấy được một đức phó thác hoàn toàn cho tình yêu của Cha. Còn quá nhiều luyến tiếc, quá nhiều ngờ vực, quá nhiều cẩn trọng. Để an ủi các con, hãy để Cha nói cho các con hay, có những linh hồn sống ngoài thế gian thiết tha yêu mến Cha. Cha sung sướng ngự trong lòng họ. Song họ ít ỏi. Trong viện tu cũng thế, có những linh hồn làm Trái Tim Cha hoan lạc. Họ có những đặc tính của Cha, vì thế, Cha Trên Trời hết sức mãn nguyện nhìn đến họ. Họ sẽ là một kỳ quan đối với các Thiên Thần và loài người. Con số của họ rất nhỏ nhoi. Họ là một chống đỡ cho thế giới trước đức công thẳng của Cha Trên Trời, và là một phương thế chiếm lấy tình thương cho thế gian. Tình yêu và hy sinh của những linh hồn ấy giữ cho thế gian này tồn tại. Sự bất trung của một linh hồn được Cha tuyển chọn cách riêng đả thương Trái Tim Cha đớn đau nhất. Những bất trung đó là những lưỡi gươm đâm thấu Trái Tim Cha. (số 367)
Ngày 12-5-1935. Buổi tối, con vừa lên giường liền cảm thấy lập tức buồn ngủ. Dù buồn ngủ nhanh như thế, song con đã choàng dậy còn mau hơn nữa. Có một em nhỏ đến đánh thức con dậy. Em nhỏ độ một tuổi, và con bỡ ngỡ vì em nói rất sành sõi, không như những trẻ em cùng tuổi chưa biết nói hay nói rất bập bẹ. Con trẻ, đẹp khôn tả và giống như Chúa Giêsu Hài Nhi, nói với con:
Chị hãy nhìn bầu trời. Nhìn lên trời, con thấy những ngôi sao và mặt trăng chiếu sáng. Bấy giờ em nhỏ hỏi con:
Chị có thấy mặt trăng và những ngôi sao không?
Con nói có thì em bé nói với con những lời này:
Những ngôi sao kia là những linh hồn Kitô hữu giáo dân, và mặt trăng là những linh hồn tu sĩ. Chị có thấy sự khác biệt lớn lao giữa ánh sáng của mặt trăng và của các ngôi sao không? Cũng thế, trên thiên đàng linh hồn của một tu sĩ và của một Kitô hữu giáo dân khác nhau như vậy.
(Rồi em bé nói tiếp). Sự cao cả thật ở tại yêu mến Thiên Chúa và tự hạ. (số 424)
Đoạn con thấy một linh hồn đã ra khỏi thân xác của mình đang chịu cực hình khủng khiếp. Ôi Chúa Giêsu, khi con sắp viết điều này ra, con rùng mình về cảnh tượng của những điều kinh hoàng làm chứng tố cáo linh hồn này... Con thấy những linh hồn trẻ nhỏ và những linh hồn lớn hơn, quãng độ chín tuổi, đang tiến ra từ một thứ vực thẳm bùn lầy. Các linh hồn này nồng nặc hôi thối, giống như những con quái vật rùng rợn nhất và những thi thể rữa nát nhất. Thế nhưng, những thi thể đang sống động đã lớn tiếng tố cáo linh hồn chết kia. Con thấy linh hồn đã chết là một linh hồn đầy những lời thế gian chúc tụng và tôn vinh mà kết cục là rỗng không và tội lỗi. Sau hết có một người đàn bà xuất hiện, cầm một vật gì đó, như những giọt nước mắt, trong áo ngực của bà, và dữ dội tố cáo linh hồn này. (số 425)
Ôi, giờ kinh hãi cho ai bị bắt buộc chứng kiến tất cả những việc làm của mình trong cảnh trần trụi và khốn nạn của những việc làm này, không thiếu một sự gì cả, mọi sự đều theo chúng ta đến trước toà Thiên Chúa phán xét. Con không thể diễn tả hay so sánh được gì với những điều khiếp đảm như thế. Cho dù con thấy hình như linh hồn này không bị hư đi, song những cực hình của linh hồn chịu cũng chẳng khác gì của hoả ngục, chỉ khác một điều duy nhất: đó là một ngày kia họ sẽ hết. (số 426)
Một chốc sau, con lại thấy em bé đã đánh thức con dậy. Em đẹp lạ lùng và lập lại cho con nghe những lời này:
Sự cao cả thật ở tại yêu mến Thiên Chúa và tự hạ.
Con hỏi em bé: "Sao em biết rằng sự cao cả thật của linh hồn ở tại yêu mến Thiên Chúa và tự hạ? Chỉ có những thần học gia mối biết về những điều như thế, trong khi em chưa hề học giáo lý nữa. Vậy làm sao em biết được?" Nghe thế, em bé đáp lại:
Ta biết. Ta biết tất cả mọi sự. Nói xong, Người biến mất. (số 427)
*******
Tháng 5-1935. Khi biết được những dự tính lớn lao mà Thiên Chúa dành cho mình, con run sợ trước tính cách vĩ đại của chúng, và tự cảm thấy mình không có khả năng hoàn thành được những dự tính này, thế là con tránh né những cuộc tâm sự nội tâm với Người, lấp đầy thời gian bằng lời cầu nguyện. Con làm như vậy theo lòng khiêm nhượng, song con sớm nhận thức đó không phải là khiêm nhượng thật sự, mà là một chước cám dỗ nặng bởi ma qủi. Có một lần, thay vì tâm nguyện, con lại đi cầm lấy một cuốn sách thiêng liêng, thì con nghe thấy những lời phán rất minh bạch và mãnh liệt trong linh hồn con:
Con sẽ sửa soạn thế giới cho lần đến cuối cùng của Cha.
Những lời này tác động sâu đậm nơi con, cho dù con giả vờ như không nghe thấy gì, song con đã hiểu rất rõ và không nghi ngờ gì cả. Có một hôm, mệt mỏi trong trận chiến yêu thương này với Thiên Chúa, và liên tục viện lý bất lực trong việc thi hành công việc để từ chối, con muốn rời khỏi nhà nguyện, song có một sức mạnh nào đó giữ con lại mà con không thể chống cưỡng. Bấy giờ con nghe thấy những lời này:
Con có ý rời bỏ nguyện đường này, nhưng con sẽ không thoát khỏi Cha đâu, vì Cha ở khắp mọi nơi. Con không thể nào làm được gì cả, nhưng với Cha, con có thể làm được tất cả mọi sự. (số 429)
Ngày 30-6-1935. Lúc bắt đầu Thánh Lễ vào buổi sáng hôm sau, con thấy Chúa Giêsu trong tất cả vẻ đẹp vô tả của Người. Người nói cùng con là Người ước mong rằng:
Một Hội Dòng như vậy, (một hội dòng loan truyền tình thương của Thiên Chúa cho thế giới, và bằng những lời cầu nguyện để chiếm lấy tình thương cho thế giới - số 436), phải được thành lập sớm bao nhiêu có thể, và con sẽ sống ở đó với các đồng bạn của con. Thần Linh của Cha sẽ là lề luật cho đời sống của con. Cuộc sống của con được khuôn đúc theo cuộc sống của Cha, từ nôi sinh cho đến cuộc tử nạn trên Thánh Giá. Hãy thấm nhuần các mầu nhiệm của Cha, và con sẽ biết được vực thẳm của tình thương Cha đới với các tạo vật cũng như lòng từ ái vô tận của Cha, để con tỏ ra cho thế giới biết. Bằng những lời cầu nguyện của con, con sẽ là trung gian giữa trời và đất. (số 438).
(Phụ chú của người soạn dịch: Theo chi tiết được thuật lại trong sách thì hội dòng như Chúa ước mong này, nhờ cố gắng của linh mục giải tội cho chị là cha Sopocko, đã được hình thành vào năm 1941, và ngày 2-8-1955, dòng đã được bản quyền địa phương công nhận là Dòng Chúa Giêsu Kitô Chí Thánh, Đấng Cứu Chuộc Xót Thương. Thế nhưng, nữ sứ giả của Tình Thương của Chúa đã qua đời từ ngày 5-10-1938)
Hãy viết điều Cha nói với con. Niềm vui của Cha là được hiệp nhất với con... Hỡi con gái của Cha, Trái Tim Cha lắng nghe những yêu cầu của con. Việc con được trao phó và phận sự của con ở trên thế gian này là van xin ơn tha thứ cho toàn thể thế giới. Không một linh hồn nào sẽ được nên công chính cho đến khi nó tin cậy quay về với tình thương của Cha, và đó là lý do tại sao ngày Chúa Nhật thứ nhất sau lễ Phục Sinh phải là Lẽ Kính Tình Thương. Vào ngày này, các linh mục phải nói cho mọi người biết về tình thương cao cả và vô hạn của Cha. Cha đang làm cho con nên quản trị viên của tình thương Cha. Hãy nói với vị giải tội của con rằng, Bức Ảnh phải được trưng bày ra cho thấy ở nhà thờ, chứ không phải chỉ trong nội vi của tu viện ấy. Nhờ Bức Ảnh này, Cha sẽ ban nhiều ơn cho các linh hồn, vậy hãy để cho mọi linh hồn có thể dẽ dàng đến với Bức Ảnh. (số 570)
Cha nói với con nhiều nhất là khi con tâm sự với Cha trong tận đáy thẳm của linh hồn con. Ở đây, không ai có thể quấy rầy những tác động của Cha. Ở đây, Cha nghỉ ngơi như ở trong một khu vườn kín đáo. (số 581)
Khi con suy nghĩ về điều Cha nói với con trong tận đáy tâm hồn con, sẽ có lợi cho con hơn là con đọc nhiều sách vở. Ôi, nếu các linh hồn chỉ muốn lắng nghe tiếng Cha nói trong thẳm cung của linh hồn họ, họ sẽ tiến đến đỉnh thánh thiện trong vòng một thời gian ngắn. (số 584)
Ngày 8-1-1936. Con đi gặp Đức Tổng Giám Mục (Lalbrzykowski) để cho ngài biết là Chúa Giêsu xin con cầu nguyện cho tình thương của Thiên Chúa trên thế giới, cũng như bảo con phải có một hội dòng đáp ứng tình thương của Thiên Chúa cho thế giới. Con xin ngài cho phép tất cả những gì Chúa Giêsu truyền con. Đức TGM đã trả lời con bằng những lời như sau: "Này Sơ, về việc cầu nguyện, tôi chẳng những ban phép mà còn khuyến khích Sơ nữa, trong việc cầu nguyện nhiều bao nhiêu có thể cho thế giới, để van xin tình thương của Thiên Chúa, vì tình thương là điều mà tất cả chúng ta đều cần, tôi cho là vị giải tội của Sơ chắc hẳn cũng không cấm đoán Sơ cầu nguyện theo ý hướng này đâu. Còn vấn đề liên quan đến hội dòng này thì, Sơ à, hãy đợi ít lâu để cho mọi sự có thể được sắp xếp thuận lợi. Việc này tự nó là tốt, song cũng không vội cho lắm. Nếu đó là ý muốn của Thiên Chúa, nó sẽ được thực hiện, không sớm thì muộn. Tại sao lại không như vậy? Có quá nhiều thứ hội dòng khác nhau, nếu Chúa muốn, thì cả hội dòng này nữa cũng sẽ được thành lập. Hãy cứ an tâm. Chúa Giêsu có thể làm được mọi sự. Hãy gắng hiệp nhất chặt chẽ với Thiên Chúa và đừng nản lòng". Những lời này làm con vui thoả hết sức. (số 585)
Sau khi con rời nhà của Đức Tổng Giám Mục, con nghe thấy trong linh hồn con những lời sau đây:
Để làm cho tinh thần của con vững mạnh, Cha nói qua các vị đại diện của Cha hợp với điều Cha đòi hỏi nơi con, song con phải biết rằng sẽ không luôn luôn như vậy đâu. Các ngài sẽ chống lại con trong nhiều điều mà nhờ đó, ơn Cha sẽ được thể hiện nơi con, và sẽ sáng tỏ đó là việc Cha làm. Còn phần con, đừng sợ gì cả, Cha luôn ở với con. Hỡi con gái của Cha, hãy biết điều này nữa là: tất cả mọi tạo vật, dù chúng có biết đến hay không, dù chúng có muốn hay không, chúng cũng luôn làm trọn theo ý của Cha. (số 586) Đừng sợ gì cả, mọi khó khăn sẽ giúp cho việc hoàn thành ý của Cha (số 634)
(Ngày 18-3-1936. Tối hôm sau). Lúc con đang cầu nguyện thì Mẹ Thiên Chúa nói với con:
Đời sống của con phải giống như của Mẹ: âm thầm và ẩn khuất, không ngừng hiệp nhất với Thiên Chúa, cầu cho nhân loại và sửa soạn thế giới cho lần đến thứ hai của Thiên Chúa. (số 625)
Ngày 25-3-1936. Trong giờ suy gẫm ban sáng, con được sự hiện diện của Thiên Chúa đặc biệt vây bọc, vì con thấy sự cao cả vô hạn của Thiên Chúa cùng với uy thế của Người trên các tạo vật của Người. Đoạn con thấy Mẹ Thiên Chúa, Mẹ nói với con:
Ôi, linh hồn trung thành tuân theo những tác động ân sủng của Thiên Chúa thì làm cho Người hài lòng biết bao! Mẹ mang Chúa Giêsu đến cho thế gian, còn con, con phải nói cho thế giới biết về tình thương vĩ đại của Người và sửa soạn thế giới cho Lần Đến Thứ Hai của Đấng sẽ đến không như một Vị Cứu Thế nhân hậu mà là như một Quan Án chính trực. Ôi, ngày ấy khủng khiếp là chừng nào! Ngày công thẳng, ngày thịnh nộ thần linh được giải quyết. Các thiên thần rùng mình khiếp hãi. Hãy nói cho các linh hồn về tình thương vĩ đại này trong khi còn thời để xót thương. Nếu bây giờ con giữ thinh lặng, con sẽ phải trả lẽ về một số lớn các linh hồn vào ngày kinh hoàng này. Đừng sợ. Hãy trung thành cho đến cùng. Mẹ cảm thông con. (số 635)
Hỡi con gái của Cha, khổ đau sẽ là dấu hiệu Cha ở với con. (số 669).
Con đừng ngừng đọc chuỗi kinh mà Cha đã dậy con (số 476, như được soạn dịch ở phần thứ năm trong cuốn thứ hai). Ai lần chuỗi kinh này sẽ nhận được tình thương vĩ đại trong giờ lâm tử. Các vị linh mục hãy khuyên tội nhân đọc chục kinh này như niềm hy vọng cứu rỗi cuối cùng cho họ. Dù tội nhân có cứng lòng đến đâu đi nữa mà đọc chục kinh này, chỉ cần một lần duy nhất thôi, linh hồn ấy sẽ nhận được ơn bởi tình thương vô cùng của Cha. Cha ước mong cả thế giới biết đến tình thương vô cùng của Cha. Cha ước mong ban các ơn ngoài sức tưởng tượng cho những linh hồn tin cậy vào tình thương của Cha. (số 687)
Hỡi con gái của Cha, hãy nói cho toàn thế giới biết về tình thương khôn thấu của Cha. Cha mong ước Lễ Kính Tình Thương là một nơi cư trú và náu ẩn cho tất cả các linh hồn, đặc biệt cho các tội nhân khốn nạn. Vào ngày đó, tận đáy vực thăm thẳm của tình thương nhân ái Cha được mở ra. Cha trào đổ cả một đại dương ân sủng trên các linh hồn đến với mạch nguồn tình thương Cha. Linh hồn đi Xưng Tội và Hiệp Lễ sẽ được hoàn toàn thứ tha các tội lỗi và hình phạt. Vào ngày đó, tất cả những bờ đê mà ân sủng tràn qua sẽ vỡ bờ. Đừng có một linh hồn nào lại sợ đến gần Cha, cho dù các tội lỗi của linh hồn có đỏ ngầu. Tình thương của Cha rất vĩ đại, đến nỗi, không có một trí khôn nào, dù của loài người hay của thiên thần, có thể dò thấu được cho đến đời đời kiếp kiếp. Mọi sự hiện hữu đều phát xuất từ những tầng sâu thẳm của tình thương dấu ái nhất của Cha. Mọi linh hồn gắn bó với Cha sẽ chiêm ngắm tình yêu và tình thương của Cha đến muôn đời. Lễ Kính Tình Thương phát hiện từ tận đáy lòng từ ái của Cha. Ước muốn của Cha là lễ này phải được cử hành long trọng vào ngày Chúa Nhật thứ nhất sau lễ Phục Sinh. Nhân loại sẽ không có hoà bình cho đến khi họ quay về với Mạch Nguồn của Tình Thương Cha. (số 699)
Thứ Năm, Đêm Tôn Thờ. Con vừa đến làm việc tôn thờ thì một hồi niệm nội tâm lập tức xẩy ra, và con thấy Chúa Giêsu bị trói vào một cột trụ, bị tước hết quần áo, ngay sau đó là cuộc hành hình bắt đầu. Con thấy bốn người thay nhau dùng các thứ roi quật vào Chúa. Trái tim con hầu như ngừng đập trước cảnh tượng tra tấn này. Chúa nói với con:
Cha còn chịu đựng đớn đau hơn cảnh mà con nhìn thấy nữa kià.
Rồi Chúa Giêsu cho con biết vì những tội nào mà Người đã cam chịu hành hình như thế: Đó là những tội ô uế. Ôi, Chúa Giêsu phải chịu đựng về mặt luân lý trong khi bị tra tấn ghê gớm là chừng nào! Thế rồi Chúa Giêsu nói với con: Hãy nhìn mà xem loài người trong tình trạng hiện nay.
Trong nháy mắt, con thấy những điều khiếp đảm: những kẻ hành hạ bỏ Chúa Giêsu để cho những người khác bắt đầu tra tấn Người. Họ nắm lấy các thứ roi vọt mà quật vào Chúa không nương tay. Họ là những linh mục, tu sĩ nam nữ, và những chức sắc cao cấp trong Giáo Hội, làm cho con bàng hoàng chới với. Cũng có những giáo dân đủ mọi tuổi tác và lối sống. Tất cả ào ạt tuôn đổ lên Chúa Giêsu vô tội sự ác độc của mình. Nhìn thấy thế, lòng con tan nát như rơi vào trong một cuộc thương khó đến chết đi được. Trong khi những kẻ hành xích tra tấn Chúa, Chúa Giêsu lặng lẽ nhìn vào khoảng không, đến khi những linh hồn khác mà con đề cập tới tra tấn Người, Chúa Giêsu nhắm mắt lại và một tiếng rên rỉ nhè nhẹ nhưng đớn đau nhất thoát ra từ Trái Tim Người. Chúa Giêsu cho con biết cặn kẽ về sự độc ác nặng nề của những linh hồn vô ơn bội nghĩa:
Con thấy chưa, đó là một cực hình còn hơn cả cái chết của Cha. (số 445)
(Thời gian khoảng giữa những ngày 8-15/1/1938)
Tình thương của Thiên Chúa, ẩn náu trong Bí Tích Thánh, lên tiếng nói với chúng ta từ ngài toà thương xót:
Hãy đến với Cha hỡi tất cả các con.
Thiên Chúa Xót Thương tâm sự với Linh Hồn Tội Nhân
Chúa Giêsu: Ôi linh hồn tội nhân, đừng sợ Đấng Cứu Thế của con. Việc đầu tiên Cha làm là đến với con, vì Cha biết rằng con không thể nào tự động nâng mình lên cùng Cha được. Con nhỏ ơi, đừng trốn chạy Cha của mình, hãy mở lòng mình ra nói chuyện với Thiên Chúa tình thương của con, Đấng muốn nói lên những lời thứ tha và đổ tràn ơn của Người xuống trên con. Cha yêu dấu linh hồn con là chừng nào! Cha đã in tên tuổi của con trên bàn tay Cha, con đã được khắc như một vết thương sâu đậm trong Trái Tim Cha.
Linh hồn: Lạy Chúa, con nghe tiếng Chúa gọi con rời bỏ con đường tội lỗi, song con không đủ sức lực cũng không đủ can đảm để làm điều này.
Chúa Giêsu: Cha là sức mạnh của con, Cha sẽ giúp con đương đầu.
Linh hồn: Lạy Chúa, vì con nhận thức được sư thiện hảo của Chúa nên con cảm thấy sợ Chúa.
Chúa Giêsu: Con nhỏ của Cha ơi, con lại sợ Thiên Chúa của tình thương à? Sự thiện hảo của Cha không cản trở Cha xót thương. Này nhé, vì con mà Cha đã thiết lập ngai tòa tình thương trên dương thế, đó là nhà tạm, và từ ngai tòa này Cha ước mong nhập vào lòng con. Chung quanh Cha đâu có hộ vệ hay lính gác. Con có thể đến với Cha bất cứ lúc nào, bất cứ thời gian nào. Cha muốn nói với con và mong ban ơn cho con.
Linh hồn: Lạy Chúa, con không tin là Chúa sẽ tha thứ tội lỗi vô số của con, cảnh khốn nạn của con làm con run sợ.
Chúa Giêsu: Tình thương của Cha còn lớn hơn cả tội lỗi của con và của cả thế gian. Ai có thể đo lường được chiều kích lòng nhân lành của Cha? Vì con mà Cha đã từ trời xuống thế, vì con mà Cha đã để mình bị đóng đanh trên cây thập giá, vì con mà Cha đã để cho Thánh Tâm Cha bị lưỡi đòng đâm thâu qua, nhờ đó mở rộng nguồn mạch tình thương cho con. Vậy nên con hãy tin tưởng mà đến kín lấy các ân sủng từ nguồn mạch này. Cha không bao giờ xua đuổi một cõi lòng thống hối ăn năn. Cảnh khốn nạn của con đã biến mất tiêu trong thăm thẳm của tình thương Cha. Đừng viện cớ với Cha là con lầm lỗi. Con sẽ làm Cha vui sướng khi con trao cho Cha tất cả những trở ngại và khổ tâm của con. Cha sẽ chồng chất lên con những bảo vật của ơn Cha.
Linh hồn: Ôi Chúa, Chúa đã thắng được trái tim chai đá của con bằng lòng nhân lành của Chúa. Tin tưởng và tự hạ, con tiến đến với tòa tình thương của Chúa, nơi mà chính Chúa sẽ giải tội cho con qua vị đại diện Chúa. Ôi Chúa, con cảm thấy ân sủng của Chúa và bình an của Chúa tràn ngập linh hồn nghèo khốn của con. Ôi Chúa, con cảm thấy ngập tràn tình thương Chúa. Chúa thứ tha cho con hơn cả lòng con mong ước và trí con suy tưởng. Lòng nhân lành của Chúa vượt trên mọi ước mong của con. Nên, giờ đây, đầy lòng biết ơn đối với biết bao ân sủng Chúa, con xin mời Chúa đến với lòng con. Con lang thang như một đứa con nhỏ lạc loài đi hoang, mà Chúa vẫn không thôi là Cha con. Xin tăng thêm tình thương Chúa đối với con, vì Chúa thấy con yếu đuối là chừng nào.
Chúa Giêsu: Con nhỏ ơi, đừng nói đến nỗi khốn cùng của con nữa, nó đã được quên đi rồi. Hãy lắng nghe đây, hỡi con nhỏ của Cha, về điều mà Cha muốn nói với con. Con hãy xích lại gần những thương tích của Cha, và hãy kín lấy từ Nguồn Mạch Sự Sống này bất cứ những gì lòng con mong ước. Hãy uống thỏa thuê Mạch Nguồn Sự Sống ấy, và con sẽ không bị kiệt sức trong cuộc hành trình của con. Con hãy nhìn vào những ánh quang chói lọi của tình thương Cha, mà đừng sợ những kẻ thù đối với phần rỗi của con. Con hãy tôn vinh tình thương của Cha. (số 1485).
Thiên Chúa Xót Thương tâm sự với Linh Hồn Tuyệt Vọng
Chúa Giêsu: Ôi linh hồn bị chới với trong tăm tối, đừng nản lòng. Mọi sự chưa mất cả đâu. Hãy đến mà phó mình cho Thiên Chúa của con, Đấng là tình yêu và là lòng thương xót.
- Trước tiếng gọi này, linh hồn vẫn như điếc không nghe thấy gì cả, thu mình trong bóng tối tăm.
Chúa Giêsu kêu gọi một lần nữa: Con nhỏ ơi, hãy lắng nghe tiếng nói của Người Cha xót thương con đây.
- Từ linh hồn vọng lên một lời đáp lại: "Với tôi chẳng có tình thương nào hết", rồi linh hồn càng chìm sâu trong tăm tối, một nỗi thất vọng nếm trước mùi vị hoả ngục, và làm cho linh hồn không thể xích lại gần Thiên Chúa.
Chúa Giêsu kêu gọi linh hồn lần thứ ba, nhưng linh hồn vẫn giả điếc làm ngơ, cừng cỏi và tuyệt vọng. Thế rồi tình thương Thiên Chúa một mình bắt đầu đánh động linh hồn, không cần phần cộng tác của linh hồn, Thiên Chúa ban cho linh hồn ân huệ cuối cùng. Nếu cả ân huệ cuối cùng này cũng bị phũ phàng phủ nhận. Thiên Chúa sẽ để mặc linh hồn tự chọn lấy cho mình số phận đời đời của linh hồn. Ân huệ cuối cùng này xuất phát từ Trái Tim xót thương của Chúa Giêsu ban cho linh hồn một ánh sáng đậc biệt, nhờ đó, linh hồn khởi sự hiểu được nỗ lực của Thiên Chúa, song việc cải hối còn tùy ở ý muốn riêng của linh hồn. Phần linh hồn, nếu biết được đây là ân huệ cuối cùng mà tỏ ra nhúc nhích một chút thiện chí thôi thì tình thương của Thiên Chúa sẽ hoàn tất những gì còn lại. Tình thương toàn năng của Cha sẽ chủ động ở đó. Phúc cho linh hồn biết lợi dụng ân huệ này.
Chúa Giêsu: Trái Tim Cha hoan hỉ biết bao khi con trở về với Cha. Vì con yếu đuối, nên Cha ẵm lấy con trong hai cánh tay của Cha, mà mang con về nhà của Cha Cha.
Linh hồn (như bừng tỉnh, run run hỏi): Có thể nào tình thương vẫn còn dành cho tôi hay sao?
Chúa Giêsu: Còn chứ con, hỡi con của Cha. Con được quyền đặc biệt đòi hỏi tình thương của Cha. Con hãy để tình thương của Cha tác động trong linh hồn khốn nạn của con, con hãy để những tia sáng của ân sủng xâm nhập vào linh hồn con, những tia sáng mang lại rạng rỡ, ấm cúng và sự sống.
Linh hồn: Thế nhưng, tôi rất lo sợ khi nghĩ đến tội lỗi của tôi, nỗi lo sợ kinh khủng này khiến tôi nghi ngờ cả lòng nhân lành của Chúa.
Chúa Giêsu: Con nhỏ của Cha ơi, tất cả mọi tội lõi của con đã không làm cho Trái Tim Cha bị tổn thương đớn đau, cho bằng việc con hiện đang thiếu lòng tin tưởng trong lúc này đây. Tình yêu và lòng thương xót của Cha đã cố gắng biết bao, mà con vẫn còn ngờ vực được lòng nhân lành của Cha hay sao.
Linh hồn: Ôi Chúa, xin ra tay cứu lấy con vì con đang nguy ngập. Xin Chúa hãy là Đấng Cứu Tinh của con. Ôi Chúa, con không thể nói gì hơn, cõi lòng thương tâm của con nát tan, nhưng Chúa, Ôi Chúa...
Không để cho linh hồn nói hết lời, Chúa Giêsu đã nâng linh hồn dậy cho khỏi mặt đất, từ thẳm sâu khốn nạn của linh hồn, Người đưa linh hồn vào trong những lỗ hổng của Trái Tim Người, nơi mà lập tức tất cả mọi tội lỗi của linh hồn bị tan biến, bị những ngọn lửa tình yêu thiêu rụi.
Chúa Giêsu: Linh hồn ơi, đây là tất cả những báu vật của Trái Tim Cha. Ở đây con tha hồ mà chiếm lấy mọi thứ con cần thiết.
Linh hồn: Ôi Chúa, ơn của Chúa làm con bị chìm ngập. Con cảm giác thấy rằng có một sự sống mới đã thấm nhập vào trong con, song trên hết mọi sự, con cảm thấy được tình yêu của Chúa trong lòng con. Thế là đủ cho con rồi. Ôi Chúa, con sẽ tôn vinh tình thương toàn năng của Chúa đến muôn muôn đời. Được lòng lành Chúa phấn khích, con xin dâng cho Chúa tất cả mọi khổ sầu của cõi lòng con.
Chúa Giêsu: Con Cha ơi, con hãy nói cho Cha nghe tất cả mọi sự, đừng giấu Cha một điều gì cả, vì Trái Tim yêu thương của Cha, Trái Tim của một Bạn Thân Nhất của con, đang lắng nghe con đây.
Linh hồn: Ôi Chúa, giờ đây con thấy được tất cả mọi vô ơn bội nghĩa của con và lòng lành của Chúa. Chúa đã theo đuổi con bằng ơn Chúa, trong khi con đã làm hư mất hồng ân của Chúa. Con thấy rằng con đáng phải chịu sa xuống đáy hoả ngục, vì con đã khinh khi phụ rẫy các ơn của Chúa.
Chúa Giêsu (ngắt lời linh hồn): Đừng để cho nỗi khốn nạn của con chiếm đoạt con, con còn quá yếu để nói về nó, mà hãy gắn chặt mắt vào Trái Tim đầy nhân ái của Cha, để được ngập tràn những cảm xúc của Cha. Con hãy gắng hiền lành và khiêm nhượng, xót thương kẻ khác như Cha thương xót con, khi thấy mình sút giảm sức mạnh, con hãy đến với mạch nguồn tình thương để tăng cường cho linh hồn mình, con sẽ không bị kiệt quệ trong cuộc lữ hành của con.
Linh hồn: Giờ đây con hiểu được tình thương của Chúa, một tình thương bảo vệ con, và như một vì tinh tú chiếu rạng, dẫn đưa con về nhà của Cha con, khi gìn giữ con khỏi những kinh hoàng của hỏa ngục mà con đáng chịu, không phải chỉ một lần, mà là muôn ngàn lần. Ôi Chúa, cho dù là cõi đời đời đi nữa cũng không thể nào đủ để cho con xứng đáng dâng lời chúc tụng tình thương vô hạn của Chúa cũng như tấm lòng xót thương của Chúa dành cho con. (số 1486)
Thiên Chúa Xót Thương tâm sự với Linh Hồn Đau Khổ
Chúa Giêsu: Linh hồn đáng thương ơi, Cha thấy con đau khổ nhiều lắm, đến nỗi không còn đủ sức để mà tâm sự với Cha. Bởi vậy, con hãy để Cha nói với con. Cho dù các đau khổ của con có thật là to lớn đi nữa, con cũng đừng nản lòng hay đành chịu thất vọng. Thế nhưng, con nhỏ ơi, con hãy nói cho Cha biết ai đã dám làm tổn thương đến trái tim con? Con hãy nói cho Cha biết mọi sự, hãy chân tình tiếp xúc với Cha, bộc lộ tất cả những vết thương của lòng con cho Cha hay. Cha sẽ chữa lành chúng, và khổ đau của con sẽ trở thành nguồn ơn thánh hoá.
Linh hồn: Lạy Chúa, các đau khổ của con thật lớn và nhiều, kéo dài đã quá lâu, đến nỗi, con hết chịu nổi rồi.
Chúa Giêsu: Con nhỏ của Cha ơi, con đừng có nhụt chí. Cha biết con tin vào Cha vô hạn. Cha biết con ý thức được lòng nhân lành và thương xót của Cha. Cha con mình hãy nói chuyện với nhau rõ ràng hơn về đủ mọi thứ chuyện đã thật sự làm cho con phải nặng lòng.
Linh hồn: Có rất nhiều điều khác nhau con không biết phải nói điều nào trước điều nào sau, và phải diễn tả những điều con muốn nói ra như thế nào cả.
Chúa Giêsu: Con hãy cứ đơn thành mà nói với Cha, như bạn bè nói chuyện với nhau. Vậy, hỡi con, con hãy cho Cha biết cái gì đã làm cản trở con tiến tới trên con đường thánh thiện vậy?
Linh hồn: Sức khỏe yếu kém đã kéo ghì con lại trên con đường nên thánh. Con không thể hoàn tất các phận sự của con. Con thừa thãi như chiếc xe một bánh chở đồ dư. Con không thể ăn chay hay hãm mình đền tội một chút nào cả, như các thánh đã làm. Hơn thế nữa, không ai chịu tin là con bị yếu đau, phần xác đã khổ sở con lại thêm khổ tâm nữa, và con thường bị khinh miệt. Lạy Chúa Giêsu, trong những hoàn cảnh như vậy có ai mà nên thánh được không?
Chúa Giêsu: Đúng đấy con nhỏ của Cha à, tất cả những sự ấy đều là những khổ đau. Thế nhưng, đâu còn con đường nào khác để lên trời, ngoại trừ con đường thập giá. Cha là người đầu tiên đã đi con đường này. Con phải biết, đó là con đường ngắn ngủi nhất và chắc chắn nhất.
Linh hồn: Lạy Chúa, con còn có một ngăn trở khác nữa trên con đường nên thánh. Đó là, bởi vì con trung thành với Chúa mà con phải chịu bắt bớ và chịu nhiều cay cực.
Chúa Giêsu: Chính vì con không thuộc về thế gian này mà thế gian thù ghét con. Thế gian trước hết đã thù ghét Cha. Bắt bớ là dấu chứng tỏ con đang trung thành theo gót chân của Cha.
Linh hồn: Lạy Chúa, con cũng cảm thấy nản vì cả các bề trên cũng như vị giải tội của con không hiểu được những thử thách nội tâm của con. Tối tăm như mây mù bao phủ tâm trí con. Con tiến làm sao được đây? Tất cả những sự này làm cho con nhụt cả chí cố gắng để mà nên thánh cao hơn.
Chúa Giêsu: Chà, lần này con nói cho Cha biết đến một vấn đề rắc rối rồi đấy con à. Cha đã cảm nhận được nỗi đớn đau là chừng nào khi không được thông cảm, nhất là bởi những người mà mình yêu qúi và hết sức cởi mở. Thế nhưng, con chỉ cần biết điều này là đủ, đó là, Cha hiểu được tất cả những rắc rối và khổ tâm của con. Cha hài lòng về đức tin sâu xa mà con, bất chấp mọi sự, đã đật nơi các vị đại diện của Cha. Kinh nghiệm từ điều này cho thấy là, không ai hiểu hết được linh hồn, điều đó ở ngoài khả năng loài người.
(Phụ chú của người dịch: ở đây, sau khi thông cảm với linh hồn đau khổ về "đức tin sâu xa mà con, bất chấp mọi sự, đã đặt nơi các vị đại diện của Cha", Chúa Giêsu liền minh định "không ai hiểu hết được linh hồn, điều đó ở ngoài khả năng loài người". Nói như thế, không phải là Chúa Giêsu phủ nhận tư cách và khả năng linh hướng có ơn theo bậc của các vị thay mặt Người. Người chỉ có ý nhấn mạnh đến việc tuân phục thuần đức tin nơi bề dưới mà thôi. Thật vậy, dù sao đi nữa, tự bản chất của mình, các vị bề trên cũng là người. Thế nên, khi thi hành việc linh hướng, các ngài cũng chỉ thi hành theo khả năng và trong giới hạn loài người của mình. Bởi đó, nếu không luôn chân thành và tha thiết cầu nguyện để tìm biết ý Chúa, các ngài vẫn có thể bị sai lầm. Cho dù bề trên có thật sự sai lầm đi nữa, song ý định bất di bất dịch của Thiên Chúa Thượng Trí vô cùng khôn ngoan và toàn năng không vì thế mà bị hư hỏng. Bởi đó, vâng phục theo đức tin thuần túy chẳng những không sợ bị lầm lẫn lại còn có công gấp bội nữa, vì linh hồn chỉ hoàn toàn nhắm vào một mình Chúa mà tuân phục thôi)
Bởi thế, Cha mới lưu lại trên thế gian để an ủi cõi lòng xót xa của con, và để tăng sức cho linh hồn con, nhờ đó, con mới không ngã gục trên đường đi. Con nói rằng tâm trí con bị che mù bởi một bóng tối dầy đặc. Thế mà, vào những lúc như vậy, tại sao con lại không đến với Cha là ánh sáng mà, trong chốc lát, có thể tuôn đổ vào linh hồn con kiến thức về sự thánh thiện, còn hay hơn cả sách vở? Không có một vị giải tội nào có thể chỉ dẫn và soi sáng cho linh hồn được như thế. Con cũng nên biết rằng, thứ tối tăm mà con vừa mới than phiền đó, Cha đã chịu trước con ở Vườn Cây Dầu, khi linh hồn của Cha bị đọa đầy trong một cơn phiền não chết đi được. Cha đang cho con thông phần vào những khổ đau đó, bởi vì, tình Cha yêu con cách riêng, và bởi vì, Cha muốn nhắm đến mức độ thánh thiện cao mà Cha dự định cho con ở trên trời. Một linh hồn đau khổ gần gũi với linh hồn Cha nhất.
Linh hồn: Còn một điều nữa, lạy Chúa. Con phải làm gì khi con bị người ta lãng quên và ruồng bỏ, nhất là lại bị như thế bởi những vị mà con có quyền tin tưởng trong những lúc cần thiết nhất đây?
Chúa Giêsu: Con nhỏ của Cha ơi, con hãy dứt khoát đừng bao giờ cậy dựa vào người đời.
(Phụ chú của người dịch: ở đây, cũng theo tinh thần của những lời phụ chú vừa rồi nơi trang trước, Chúa Giêsu không có ý nói "đừng bao giờ cậy dựa vào" các đấng bề trên là những vị đại diện Chúa theo đức tin, cho dù, tự bản thân của mình, các ngài cũng là "người đời" bất toàn như ai, mà Người chỉ nói "đừng bao giờ cậy dựa vào người đời", tức cậy dựa vào phương diện tự nhiên thuần túy nơi các vị bề trên, theo cảm tình thuần túy của thành phần tuân phục)
Con hãy phó thác bản thân mình cho ý muốn của Cha mà thưa rằng "Không phải là ý con muốn, song là theo ý Cha muốn, Ôi Thiên Chúa, xin thực hiện ý Chúa nơi con". Những lời này, được thốt lên từ tận đáy lòng mình, có thể nâng một linh hồn lên tới đỉnh thánh thiện trong một thời gian ngắn. Cha thích thú ở nơi một linh hồn như vậy. Một linh hồn như thế làm Cha được vinh danh. Một linh hồn như thế tỏa hương thơm nhân đức trên trời. Nhưng con hãy hiểu rằng, sức mạnh mà con có được để chịu đựng các khổ đau là nhờ việc con thường xuyên Hiệp Lễ. Bởi thế, hãy năng tiến đến với mạch nguồn tình thương này, để dùng lòng tin như đồ chứa đựng mà đến kín múc lấy mọi sự con cần dùng.
Linh hồn: Chúa ơi, con cám ơn Chúa vì lòng nhân lành của Chúa vẫn ở với chúng con trong nơi lưu đầy này như Thiên Chúa của tình thương, và chúc lành cho chúng con bằng ánh quang của lòng Chúa từ ái cảm thương. Chính nhờ ánh sáng của tình Chúa thương mà con hiểu được Chúa yêu con là chừng nào. (số 1487)
Thiên Chúa Xót Thương tâm sự với Linh Hồn Gắng Nên Trọn Lành.
Chúa Giêsu: Ôi linh hồn hứng khởi nên trọn lành, Cha hài lòng về những nỗ lực của con, nhưng Cha thấy hình như con rất hay buồn nản làm sao ấy? Hãy nói cho Cha biết đi con, con buồn như thế nghĩa là gì và tại sao con lại buồn vậy?
Linh hồn: Lạy Chúa, sở dĩ con buồn là vì, mặc dù nhiều lần thành tâm dứt khoát, con vẫn cứ sa đi ngã lại lại cùng những lỗi lầm cũ. Con quyết định ban sáng, chiều đến con đã thấy mình lệch lạc khỏi những quyết định này biết là chừng nào.
Chúa Giêsu: Con ơi, con thấy được tự con là gì. Nguyên do những sa ngã của con là vì con cậy dựa quá nhiều vào mình và quá ít vào Cha. Song cũng đừng để điều này phiền hà con nhiều lắm. Con đang giải quyết vấn đề với Thiên Chúa của tình thương, vấn đề khốn khó mà con không thể giải tỏa. Con hãy nhớ rằng, Cha không bị giới hạn vào số lượng những lần thứ tha đâu.
Linh hồn: Vâng, con biết tất cả những điều đó, song những chước cám dỗ dữ dội cứ tấn công con, cộng với một số những ngờ vực lẫn lộn được khêu gợi lên trong con, nhất là con bị mọi sự làm con lung lạc và nhụt chí.
Chúa Giêsu: Hỡi con nhỏ của Cha, hãy biết rằng những ngăn trở lớn nhất trên đường thánh thiện là chán nản và lo âu thái quá. Những tâm trạng này sẽ làm cho con mất đi khả năng thực hành nhân đức. Tất cả những chước cám dỗ có vào bè với nhau đi nữa cũng không được làm con xáo trộn bình an nội tâm, dù chỉ trong chốc lát. Dễ bị tổn thương và chán nản là những hoa trái của tự ái. Con không được nản lòng, mà phải cố gắng làm cho tình yêu của Chúa ngự trị thay vào chỗ tự ái của con. Hãy cậy trông, con nhỏ của Cha ơi. Đừng ngã lòng trong việc tìm kiếm ơn tha thứ, vì Cha luôn luôn sẵn lòng tha thứ cho con. Con càng van xin ơn tha thứ, con càng tôn vinh vinh hiển của Cha.
Linh hồn: Con hiểu được điều gì tốt hơn phải làm, điều gì làm Chúa hài lòng hơn, song con lại phải đương đầu với những trở ngại khi làm như thế.
Chúa Giêsu: Con của Cha ơi, cuộc sống trên mặt đất này thật sự là một cuộc chiến đấu, một cuộc chiến đấu cao cả cho vương quốc của Cha. Nhưng đừng sợ, vì con không đơn thân độc mã đâu. Cha luôn luôn hỗ trợ con, vậy hãy dựa vào Cha mà chiến đấu, đừng sợ gì hết. Con hãy lấy lòng tin làm như một thứ đồ chứa đựng mà kín múc lấy mạch nguồn sự sống cho chính con, cũng như cho các người khác, nhất là cho những trường hợp thiếu tin tưởng vào lòng nhân lành của Cha như thế.
Linh hồn: Ôi Chúa, con cảm thấy trái tim con tràn đầy tình yêu Chúa, và những tia sáng của tình Chúa thương yêu xuyên thấu linh hồn con. Lạy Chúa, vâng lệnh Chúa, con ra đi. Con ra đi để chiếm lấy các linh hồn. Được ơn Chúa nâng đỡ, con sẵn lòng theo Chúa, lạy Chúa, chẳng những lên tới núi Tabor mà cả lên tới đồi Canvê. Con ước mong dẫn đưa các linh hồn đến với nguồn mạch của tình thương Chúa, để ánh quang của tình thương Chúa có thể phản chiếu nơi tất cả các linh hồn, và nhà của Cha chúng con sẽ đầy ngập các linh hồn. Rồi khi quân thù bắt đầu tấn công con, con sẽ tìm náu ẩn ở đằng sau chiếc thuẫn của tình thương Chúa.
Thiên Chúa Xót Thương tâm sự với Linh Hồn Trọn Lành
Linh hồn: Lạy Chúa của con và là Thày của con, con ước ao được tâm sự với Chúa.
Chúa Giêsu: Hãy cứ nói, hỡi con nhỏ yêu dấu của Cha, vì Cha luôn luôn lắng nghe con. Cha đang đợi chờ con. Nào con muốn nói gì đây?
Linh hồn: Chúa ơi, trước hết, hãy cho con được giãi bày lòng con ở dưới chân Chúa, bằng việc xức dầu thơm tri ân về nhiều ơn phúc mà Chúa đã tưới dội xuống trên con, dù có muốn đếm, con cũng không thể nào đếm nổi. Con chỉ nhớ là, đời con không lúc nào con lại không nghiệm thấy được việc Chúa chở che con và lòng lành của Chúa đối với con.
Chúa Giêsu: Những lời của con làm Cha mãn nguyện, và lòng biết ơn của con mở toang ra những kho tàng ân sủng mới. Thế nhưng, con nhỏ của Cha ơi, chúng ta phải đi sâu vào chi tiết hơn về những điều ở trong lòng con. Cha con ta hãy bàn bạc với nhau cách kín đáo song rõ ràng, như thể hai con tim yêu thương nhau vẫn làm vậy.
Linh hồn: Ôi lạy Chúa xót thương của con, có những điều bí ẩn trong lòng con, trừ Chúa ra, không ai biết được hay sẽ không bao giờ biết đến, là vì, cho dù con có muốn tỏ chúng ra đi nữa, cũng không ai hiểu được con. Các vị thừa ủy nhiệm của Chúa biết được một ít, vì con xưng thú với ngài, song ngài chỉ biết chút đỉnh những bí mật này, tùy theo con có thể tỏ ra mà thôi, phần còn lại, Ôi lạy Chúa của con, để dành cho Cha con ta cho đến đời đời! Chúa đã bao bọc con bằng chiếc áo khoác của tình thương Chúa, khi Chúa thứ tha các tội lỗi cho con. Không một lần nào Chúa đã chối từ thứ tha cho con, Chúa luôn luôn thương xót con, ban cho con một sự sống mới của ân sủng. Để tránh khỏi những mập mờ, Chúa đã ký thác con cho việc chăm sóc ưu ái của Giáo Hội Chúa, người mẹ dịu hiền mà, nhân danh Chúa, bảo đảm những chân lý cho con, và coi chừng con cho khỏi bị đi sai đường lạc lối. Nhất là ở trước tòa tình thương của Chúa, linh hồn con gặp được một đại dương các ân huệ, mà đối với các Thiên Thần Sa Phạm, Chúa không ban cho các vị ấy thời gian hối cải, hay kéo dài thời gian xót thương các vị ấy. Ôi lạy Chúa, Chúa đã cung cấp cho con những vị linh mục thánh thiện, để chỉ dẫn con vào một con đường đi vững chắc.
Chúa Giêsu ơi, đời con còn một bí mật nữa, một bí mật thầm kín nhất và thiết tha nhất của lòng con: đó là chính Chúa, khi Chúa đến với lòng con dưới hình bánh. Toàn thể bí mật của việc thánh hóa của con là ở tại chỗ này. Nơi đây, trái tim con được hiệp nhất với Trái Tim Chúa như là một cõi lòng. Ngoài ra không còn bí mật nào khác, vì tất cả của Chúa là của con, và tất cả của con là của Chúa. Tình thương của Chúa toàn năng và lạ lùng là như thế. Tất cả mọi ngôn ngữ của loài người và thần trời có hợp lại cũng không thể tìm thấy những lời lẽ nào xứng hợp đối với mầu nhiệm này của tình yêu và lòng thương xót Chúa.
Khi con chiêm ngưỡng mầu nhiệm này, lòng con lại bị ngây ngất. Trong lặng lẽ, lạy Chúa, con nói với Chúa mọi sự, vì ngôn ngữ của tình yêu là một thứ tầm vóc của ngôn ngữ không lời, không một động tĩnh nho nhỏ nào trong lòng con lọt khỏi tầm mắt của Chúa. Ôi Chúa, việc biểu dương cao cả của Chúa đã làm nổi lên hơn nữa trong lòng con tình yêu Chúa, đối tượng độc nhất tình yêu của con. Sự sống nên một này biểu lộ cách lặng lẽ dịu dàng, và qua đức nhiệt thành sốt sắng lo cho phần rỗi các linh hồn.
Ôi lạy Chúa dịu ngọt nhất của con, Chúa trông chừng con hằng giây phút, và khi lòng con xao xuyến trong cuộc hành trình, Chúa lại soi dẫn con từng lúc để con biết phải tác hành làm sao cho chính đáng với mỗi một trường hợp. Chính Chúa thường xuyên can thiệp vào việc giải quyết khó khăn. Biết bao lần, bằng ơn soi sáng bất ngờ, Chúa đã cho con biết việc gì làm đẹp lòng Chúa hơn.
Ôi, nhiều trường hợp thứ tha về những điều không ai biết đến thì kể sao cho xiết! Biết bao lần Chúa đã đổ vào linh hồn con lòng can đảm và đức kiên trì để con tiến tới. Chính Chúa đã cất đi những trở ngại trên đường con đi, trực tiếp can thiệp vào các việc người ta làm. Ôi Chúa Giêsu, con nhiệt liệt ước mong các tội nhân cải hối biết là chừng nào! Chúa biết điều con đang làm cho họ để chiếm lấy họ về cho Chúa. Mỗi khi Chúa bị xúc phạm là con bị thương tích đậm sâu. Con không tiếc sức lực, khỏe mạnh, hay chính sự sống để bảo vệ vương quốc của Chúa. Cho dù các cố gắng của con trên thế gian này vốn không được biết đến, song chúng vẫn không kém giá trị trước nhan Chúa.
Ôi, lạy Chúa Giêsu, con muốn đem các linh hồn đến mạch nguồn tình thương Chúa để kín lấy nước hồi sinh của sự sống, bằng một thứ đồ chất chứa của lòng tin tưởng. Linh hồn ao ước tình thương hơn nữa của Thiên Chúa phải tiến đến với Người bằng một lòng tin tưởng lớn lao hơn, nếu lòng tin tưởng của linh hồn vô giới hạn, thì tình thương của Thiên Chúa hướng về linh hồn cũng sẽ vô hạn. Ôi lạy Thiên Chúa của con, Đấng biết hết mọi nhịp động của tim con, Người biết con thiết tha mong ước là dường nào cho tất cả mọi con tim đều đập nhịp sống vì Người mà thôi, để mọi linh hồn tôn vinh tình thương vĩ đại của Người.
Chúa Giêsu: Hỡi con nhỏ yêu dấu của Cha, niềm vui của Trái Tim Cha, những lời con nói còn dễ thương và làm thoả lòng Cha hơn cả ca đoàn các thiên thần. Tất cả các bảo vật của Trái Tim Cha đều mở ra cho con. Con hãy chiếm lấy từ Trái Tim này tất cả những thứ con cần, cho chính mình con cũng như cho cả thế giới. Vì tình yêu của con, Cha cầm lại những trừng phạt công thẳng của Cha mà loài người đáng chịu. Một tác động yêu thương thuần khiết làm Cha hài lòng hơn cả ngàn lời cầu nguyện bất toàn. Chỉ một thủ thỉ của tình yêu cũng đủ làm tan đi nhiều tội phạm mà kẻ vô thần chụp xuống trên Cha. Tác động nhân đức nhỏ mọn nhất có một giá trị vô hạn trước mắt Cha, vì tình yêu to tát của con dành cho Cha. Cha ngự trị như ở trên thiên đàng nơi linh hồn chỉ biết sống mến yêu Cha. Cha coi chừng họ đêm ngày. Cha tìm thấy hạnh phúc của Cha nơi họ. Cha lắng nghe từng lời yêu cầu của lòng họ. Cha thường đáp ứng trước cả những lần họ yêu sách nữa. Ôi đứa con nhỏ, được Ta dấu yêu đặc biệt, là con ngươi trong mắt Cha, con hãy nghỉ ngơi trong chốc lát cạnh Trái Tim Cha, và hãy nếm hưởng tình yêu mà con sẽ đời đời hoan lạc.
Thế nhưng, con nhỏ ơi, con vẫn chưa về đến quê hương của con, bởi vậy, được ân sủng của Cha tăng sức cho, con hãy đi chiến đấu cho vương quốc của Cha nơi linh hồn nhân loại, con hãy chiến đấu như con của một ông vua, và hãy nhớ rằng, những ngày lưu đầy của con sẽ qua mau, cùng với những dịp lập công cho nước trời nữa. Cha mong đợi nơi con, đứa con nhỏ của Cha ơi, một số lớn các linh hồn là thành phần sẽ tôn vinh tình thương của Cha đến muôn muôn đời. Hỡi người con nhỏ của Cha ơi, để con có thể đáp ứng lại tiếng gọi của Cha một cách xứng đáng, thì con hãy nhận lấy Cha hằng ngày trong Thánh Thể. Thánh Thể sẽ ban cho con sức mạnh... (số 1489)
Ngày 28-1-1938. Hôm nay Chúa nói với con:
Con gái của Cha ơi, hãy viết xuống những điều này: Tất cả những linh hồn tôn vinh tình thương của Cha và loan truyền việc tôn thờ tình thương của Cha, khi thúc giục các người khác tin tưởng vào tình thương của Cha, sẽ không bị kinh sợ vào giờ phút lâm chung. Tình thương của Cha sẽ chở che họ trong trận chiến cuối cùng này... (số 1540)
Hỡi con gái của Cha, con hãy khuyến khích các linh hồn đọc chuỗi kinh mà Cha đã ban cho con (số 476, như được soạn dịch ở phần Kính Mến Thiên Chúa trong cuốn thứ hai). Cha lấy làm hài lòng ban mọi sự họ cầu xin Cha khi họ lần chuỗi kinh này. Những tội nhân cứng lòng nhất mà đọc chuỗi kinh này thì Cha sẽ làm cho linh hồn họ tràn đầy bình an, và trong giờ lâm tử họ sẽ là một linh hồn chết lành.
Hãy viết điều này cho những linh hồn buồn chán: nếu linh hồn thấy được và nhận thức được các tội lỗi trầm trọng của mình, khi cả vực thẳm khốn nạn mà linh hồn tự dìm mình vào đấy có hiện lên trước mắt đi nữa, linh hồn cũng đừng tuyệt vọng, trái lại, với lòng tin tưởng, linh hồn hãy gieo mình vào đôi cánh tay tình thương của Cha, như một con trẻ ở trong đôi cánh tay của người mẹ nó mến thương. Những linh hồn này có quyền ưu tiên đối với Trái Tim cảm thương của Cha, họ được phép đến với tình thương của Cha dẽ dàng nhất. Hãy nói cho họ biết rằng, không một linh hồn nào kêu đến tình thương của Cha mà lại bị thất vọng hay bị hổ ngươi. Cha đặc biệt vui thoả nơi linh hồn đặt lòng tin của mình vào lòng nhân lành của Cha.
Con hãy viết là, khi họ đọc chuỗi kinh này trước mặt kẻ đang hấp hối chết, Cha sẽ đứng giữa Cha của Cha và người hấp hối, không phải như một Quan Án công thẳng, mà là như Đấng Cứu Tinh xót thương. (số 1541)
Những bất toàn nhỏ mọn của các linh hồn tuyển chọn của Cha đả thương Cha còn đau điếng hơn là những tội lỗi của những linh hồn sống ngoài thế gian. Những bất toàn này cũng chưa phải là tất cả đâu. Cha sẽ tỏ cho con biết một bí mật của Trái Tim Cha: đó là điều các linh hồn tuyển chọn làm Cha đau khổ. Lương thực liên lỉ của Trái Tim Cha là sự bội bạc về phía linh hồn tuyển chọn đối với quá nhiều ơn Cha ban. Tình yêu của họ ương ương dở dở làm cho Trái Tim Cha không sao chịu đựng được, những linh hồn này buộc Cha ruồng bỏ họ. Những linh hồn khác không tin tưởng vào lòng từ ái của Cha, và không thiết chi đến việc cảm nghiệm mối thân tình ngọt ngào ấy trong con tim của họ, mà lại đi tìm kiếm Cha ở tận đâu đâu không gặp được Cha. Việc thiếu tin tưởng nơi lòng từ ái này làm Cha đau lòng nhiều lắm. Nếu cái chết của Cha đã không chiếm được con bằng tình yêu của Cha thì còn gì sẽ làm được điều này? Một linh hồn thường đả thương Cha tới chết, để rồi không ai có thể ủi an được Cha. Họ lạm dụng các ơn của Cha để xúc phạm đến Cha. Có những linh hồn khinh thường các ơn của Cha cũng như tất cả những dấu chứng của tình yêu Cha. Họ không muốn nghe tiếng gọi của Cha, rồi cứ tiến tới vực thẳm hỏa ngục. Việc hư mất của các linh hồn này nhận chìm Cha xuống khổ sầu chết đi được. Mặc dù là Thiên Chúa, Cha cũng không thể nào chịu được một linh hồn như vậy, vì họ khinh thường Cha, được tự do chọn lựa, linh hồn có thể xua đuổi Cha hay yêu thương Cha. Con là vật chứa đựng của tình thương Cha, hãy nói cho tất cả thế giới biết về lòng nhân lành của Cha, làm như thế, con sẽ an ủi Trái Tim Cha. (số 580)
Trong tay Cha, các linh hồn tuyển chọn là ánh sáng chiếu trong tăm tối của thế gian mà Cha sử dụng để soi cho thế gian. Như những vì tinh tú chiếu trong đêm tối, những linh hồn tuyển chọn cũng chiếu soi thế gian như vậy. Một linh hồn càng trọn lành thì ánh sáng của nó càng chiếu giãi rạng ngời hơn và xa rộng hơn. Nó có thể bị che khuất và không được biết tới, ngay cả những người gần gũi nhất, thế mà, sự thánh thiện của nó phản chiếu nơi các linh hồn cho đến cả hang cùng ngõ hẻm của thế giới. (số 1601)
Con đang đi đến chặng cuối của Đàng Thánh Giá thì Chúa Giêsu bắt đầu than thở về các linh hồn tu sĩ và linh mục,, về việc thiếu hụt tình yêu nơi các linh hồn được tuyển chọn.
Cha sẽ để cho các viện tu và thánh đường bị phá hủy.
Con đáp lại: "Chúa Giêsu ơi, thế nhưng cũng còn nhiều linh hồn chúc tụng Chúa trong các tu việc mà". Chúa trả lời:
Việc chúc tụng đó làm tổn thương Trái Tim Cha, vì tình yêu đã bị loại trừ khỏi các tu viện. Các linh hồn không yêu thương và sùng mộ, các linh hồn đầy cái tôi và tự ái, các linh hồn đầy kiêu căng và ngạo mạn, các linh hồn đầy đảo điên và giả dối, các linh hồn lừng khừng chỉ đủ ấm để thoi thóp sống: trái tim Cha không thể chịu nổi điều này. Tất cả các ân sủng Cha đổ xuống trên họ như trên một tảng đá, đều bị trôi tuột mất hết. Cha không chịu nổi họ, vì họ không tốt lành mà cũng chẳng xấu xa. Cha kêu gọi thành lập những viện tu là để nhờ họ mà thánh hoá thế gian. Chính từ họ mà ngọn lửa yêu thương mãnh liệt và hy tế phải được bừng lên. Nếu họ không hối cải và châm lại ngọn lửa của tình yêu ban đầu của mình, thì Cha sẽ trao phó họ cho quyền lực của thế giới...
Họ có thể nào ngồi trên tòa phán xét được hứa cho họ để xử đoán thế gian mà lỗi lầm của họ còn to lớn hơn cả của thế gian? Không có ăn năn cũng chẳng có đền bù. Ôi cõi lòng, ban sáng vừa rước lấy Cha, ban trưa tất cả đã hùa nhau thù ghét Cha, đủ mọi thứ thù ghét! Ôi cõi lòng được Cha tuyển chọn đặc biệt, chẳng lẽ con được chọn để làm như thế, để làm cho Cha khổ đau hơn? Những tội lỗi cả thể của thế gian chỉ đả thương bên ngoài của Trái Tim Cha, còn những tội lỗi của một linh hồn tuyển chọn thì đâm thâu tan nát Trái Tim Cha... (số 1702)
Ngày 29-11-1936. Mẹ Thiên Chúa đã dậy con cách dọn mừng Lễ Giáng Sinh. Hôm nay con thấy Mẹ không có Chúa Giêsu Hài Nhi, Mẹ nói với con:
Hỡi con gái của Mẹ, con hãy gắng giữ mình thinh lặng và khiêm hạ, để Chúa Giêsu luôn luôn ngự trong tâm hồn con có thể được nghỉ ngơi. Con hãy tôn thờ Người trong lòng con, đừng bung mình ra khỏi đáy vực nội tâm của con. Con gái của Mẹ ơi, Mẹ sẽ chiếm lấy cho con ơn sống nội tâm, đến nỗi, chẳng những con không bao giờ xao lãng đời sống nội tâm, con lại còn có thể thi hành tất cả những bổn phận bên ngoài một cách cẩn trọng hơn nữa. Hãy liên lỉ ở với Người trong tâm hồn con. Người sẽ là sức mạnh của con. Hãy giao tiếp với các tạo vật chỉ trong tầm mức cần thiết theo phận sự đòi hỏi. Con là một nơi cư trú làm cho Thiên Chúa hằng sống vui thỏa, trong con, Người liên tục ẩn ngự bằng yêu thương và hoan lạc. Để rồi, sự hiện diện sống động của Thiên Chúa, mà con càng cảm nghiệm cách linh động và hiển nhiên hơn, sẽ làm chứng cho con thấy những điều mà Mẹ đã nói với con đấy, con gái của Mẹ à. Hãy cố tác hành theo cách thức như vậy cho đến Ngày Giáng Sinh, để rồi chính Người sẽ tỏ cho con thấy con sẽ giao tiếp và hiệp nhất với Người như thế nào. (số 785)
(Ngày 30-11-1936)
Con gái của Mẹ ơi, hãy biết rằng mặc dù Mẹ đã được nâng lên đến địa vị làm Mẹ Thiên Chúa, mà 7 lưỡi gươm đớn đau vẫn đâm thấu trái tim Mẹ. Đừng làm gì để tự vệ lấy bản thân mình, hãy khiêm tốn chịu đựng mọi sự, chính Thiên Chúa sẽ bảo vệ con. (số 786)
(Ngày thứ sáu trong tuần phòng 8 ngày từ 20-10-1937)
Việc con quyết định dứt khoát nên thánh hết sức làm đẹp lòng Cha. Cha chúc lành cho các cố gắng của con, và ban cho con những cơ hội để con thánh hoá bản thân. Hãy coi chừng đừng để mất cơ hội mà Cha quan phòng ban cho con trong việc thánh hoá bản thân. Trường hợp bị lỡ cơ hội tốt, con cũng đừng vì thế mà mất bình an, song hãy khiêm nhượng thẳm sâu trước nhan Cha, rồi với cả lòng tin cậy, hãy hoàn toàn dìm mình vào trong tình thương của Cha. Làm như thế, con được hơn là mất, vì một linh hồn khiêm nhu nhận được ân huệ hơn là chính linh hồn kêu xin... (số 1361)
(Lễ Trọng Vô Nhiễm Nguyên Tội 8-12-1937).
Trước Hiệp Lễ, con thấy Đức Mẹ đẹp không thể tưởng. Mỉm cười nhìn con Mẹ nói:
Hỡi con gái của Mẹ, Thiên Chúa muốn Mẹ là Mẹ của con cách đặc biệt và riêng biệt, nhưng Mẹ cũng muốn rằng con là con Mẹ một cách đặc biệt. (số 1414)
Hỡi con gái yêu dấu của Mẹ, Mẹ ước muốn con thực tập ba nhân đức mà Mẹ ưa thích nhất và Thiên Chúa cũng lấy làm hài lòng nhất. Nhân đức thứ nhất là khiêm nhượng, khiêm nhượng và một lần nữa là khiêm nhượng, nhân đức thứ hai là trinh khiết, nhân đức thứ ba là yêu mến Thiên Chúa. Là con gái của Mẹ, con phải đặc biệt chiếu tỏa những nhân đức này. (số 1415)
Ngày 3-2-1938. Hôm nay, sau Hiệp Lễ, Chúa Giêsu lại ban cho con một ít chỉ dẫn nữa:
Thứ nhất, con đừng chống lại chước cám dỗ một mình, song hãy tỏ chước cám dỗ cho cha giải tội lập tức, thì chước cám dỗ sẽ mất đi tất cả công lực của nó. Thứ hai, trong những cơn thử thách này, đừng làm mất bình an, hãy sống trước nhan Cha, hãy cầu xin với Mẹ Cha và với các Thánh giúp đỡ. Thứ ba, nắm chắc là Cha đang nhìn xem con và đang nâng đỡ cho con. Thứ bốn, đừng sợ những giằng co trong tâm hồn hay những chước cám dỗ, vì Cha đang hỗ trợ con, một khi con sẵn sàng chiến đấu thì hãy biết rằng phần thắng luôn thuộc phần con. Thứ năm, hãy biết rằng khi dũng cảm chiến đấu, con làm cho Cha được cả thể vinh danh và cho con chồng chất công nghiệp. Chước cám dỗ cho con cơ hội để chứng tỏ lòng trung thành của con. (số 1560)
Hỡi con gái của Cha, Cha nhắc lại với con là hễ bao giờ con nghe thấy tiếng đồng hồ đổ vào lúc 3 giờ chiều, thì hãy hoàn toàn dìm mình vào trong tình thương của Cha, để tôn thờ và tôn vinh tình thương Cha, hãy kêu cầu cùng mãnh lực toàn năng của tình thương Cha cho toàn thể thế giới, đặc biệt là cho các tội nhân đáng thương, vì vào lúc bấy giờ, tình thương được mở toang ra cho mọi linh hồn. Trong giờ này, con có thể chiếm được mọi sự cho chính mình cũng như cho những kẻ khác xin con cầu nguyện, đó là giờ ân sủng cho cả thế gian, giờ tình thương chiến thắng đức công minh.
Con gái của Cha ơi, hay cố hết sức để đi Đàng Thánh Giá vào giờ này, nếu không ngăn trở phận sự, nếu con không thể đi Đàng Thánh Giá được thì ít là con bước vào nhà nguyện một chút mà thờ lạy Trái Tim đầy tình thương của Cha trong Bí Tích Thánh, trường hợp con cũng không thể bước vào nhà nguyện được, thì chỉ cần một giây phút ngắn ngủi thôi, con hãy dìm mình trong nguyện cầu ở tại chỗ của con. Cha đòi hỏi mọi thụ tạo phải tôn kính tình thương của Cha, nhưng trên hết là con, vì Cha đã ban cho con được một tầm hiểu biết hết sức sâu xa về mầu nhiệm này. (số 1572)
Hỡi con gái của Cha, giống như con đang dọn mình trước nhan Cha thế nào, thì con cũng xưng thú tội lỗi con trước Cha như vậy. Con người của vị linh mục đại diện Cha chỉ là một màn ảnh. Đừng bao giờ phân tích linh mục thuộc thành phần nào đang được Cha sử dụng, hãy cởi mở linh hồn con trong việc xưng tội như con làm với Cha, rồi Cha sẽ làm nó tràn ngập ánh sáng. (số 1725)
Ngày 2-6-1938. Ba ngày cấm phòng. Ngày thứ nhất. Hội thảo về Trận Chiến Thiêng Liêng.
Hỡi con gái của Cha, Cha muốn dạy con về trận chiến thiêng liêng. Đừng bao giờ tin vào bản thân, mà hãy hoàn toàn bỏ mình cho ý muốn của Cha. Bị cô độc, tăm tối và bối rối, hãy chạy đến cầu cứu Cha và vị linh hướng của con. Vị linh hướng sẽ luôn luôn nhân danh Cha mà giải đáp cho con. Đừng nhì nhằng với bất cứ một chước cám dỗ nào, hãy lập tức ẩn mình trong Trái Tim Cha và, hễ có dịp là tỏ cho cha giải tội biết về chước cám dỗ. Hãy dẹp tự ái của con xuống chỗ rốt bét, để nó khỏi bôi bẩn các việc làm của con. Hãy thật nhận nại chấp nhận bản thân. Đừng xao lãng việc hãm mình nội tâm. Hãy luôn luôn lấy làm chính đáng những ý kiến của các bề trên và của cha giải tội. Hãy lánh xa những kẻ xì xèo như một dịch tễ. Hãy để cho mọi người tác hành như họ thích, con phải tác hành như Cha muốn con làm.
Hãy trung thành giữ luật bao nhiêu có thể. Nếu ai gây rắc rối cho con, hãy nghĩ đến điều gì tốt lành mà con có thể làm cho người khiến con chịu khổ. Đừng để cho những cảm xúc của con tuôn ra. Hãy thinh lặng khi con bị trách móc. Đừng hỏi ý kiến của ai ngoài ý kiến của cha giải tội, hãy minh bạch và đơn sơ với ngài như một trẻ nhỏ. Đừng vì vô ơn bội bạc mà nản lòng. Đừng tò mò suy xét những nẻo đường trước mặt mà Cha dẫn con đi. Khi ngao ngán và thất chí đánh bật vào tâm can con, hãy chạy thoát bản thân mà nấp vào trong Trái Tim Cha. Đừng sợ chiến đấu, chính lòng can đảm thường trấn át những chước cám dỗ và chúng không dám tấn công chúng ta.
Luôn luôn chiến đấu với niềm xác tín sâu xa là Cha ở với con. Đừng để cảm tình dẫn dụ, vì nó không luôn luôn nằm trong tầm kiểm soát của con, tất cả mọi công lênh sự nghiệp đều hệ tại ý chí. Luôn luôn lệ thuộc vào các bề trên của con, dù trong những điều nhỏ nhặt nhất. Cha sẽ không để con bị lừa về phương diện bình an và những sự an ủi. ngược lại, hãy sửa soạn cho những trận chiến cả thể. Hãy biết rằng, con bây giờ con đang ở trên một khấu trường vĩ đại mà cả trời đất đang chăm chú nhìn con. Hãy chiến đấu như một hiệp sĩ, để Cha có thể tưởng thưởng cho con. Đừng sợ hãi thái quá, vì con không đơn thân độc mã đâu. (số 1760)
Ngày cấm phòng thứ hai. Hội thảo về Hy Sinh và Cầu Nguyện.
Hỡi con gái của Cha, Cha muốn chỉ dẫn cho con cách con phải cứu các linh hồn bằng hy sinh và cầu nguyện. Nhờ nguyện cầu và chịu đựng mà con sẽ cứu rỗi thêm những linh hồn, hơn là một nhà truyền giáo chỉ nhờ nguyên những giáo huấn và bài giảng của mình. Cha muốn thấy con như một hy tế của một tình yêu sống động, thì bấy giờ hy sinh mới có giá trước nhan Cha. Con phải bị hư vô hoá, phải bị hủy hoại đi, sống động như thể con đã chết trong tận thẳm sâu kín mật của bản thể con. Con phải bị hủy hoại đi trong thẳm sâu kín mật đó, nơi mà con mắt loài người không bao giờ thấu suốt được, bấy giờ, Cha mới tìm thấy nơi con một hy tế ngon lành, một của lễ toàn thiêu đầy thơm tho ngọt ngào. Và rồi quyền năng của con sẽ có uy lực khi con can thiệp cho một người nào đó. Bề ngoài, hy tế của con phải tương tự như thế này: lặng lẽ, kín đáo, thấm nhuần tình yêu, mật thiết cầu nguyện. Hỡi con gái của Cha, Cha đòi hy tế của con phải tinh tuyền và đầy khiêm nhượng để Cha có thể hài lòng vì nó. Cha sẽ không tiếc ân sủng của Cha để con có thể hoàn tất điều Cha đòi hỏi.
Đến đây, Cha sẽ chỉ dẫn con về những gì mà của lễ toàn thiêu của con cần có, nơi cuộc sống thường nhật, để giữ cho con khỏi bị những ảo tưởng. Con hãy lấy tình yêu mà chấp nhận mọi khổ đau. Đừng chán chường nếu lòng con có thường cảm nghiệm thấy khinh thường hay không thích hy sinh. Tất cả năng lực của tâm hồn là ở ý chí, một ý chí ngược lại với những tình cảm, thứ tình cảm làm giảm giá hy sinh trước nhan Cha, một ý chí sẽ thăng hoá tâm hồn. Hãy biết rằng thân xác và linh hồn của con thường sẽ bị thử lửa. Mặc dầu con không cảm thấy sự hiện diện của Cha ở một vài trường hợp, song Cha mãi mãi ở với con. Đừng sợ, ơn Cha sẽ ở cùng con... (số 1767)
Ngày Cấm Phòng thứ ba. Hội thảo về Tình Thương.
Hỡi con gái của Cha, hãy biết rằng Trái Tim Cha là chính tình thương. Từ biển cả tình thương này mà các ơn lành tuôn trào xuống trên toàn thể thế giới. Không một linh hồn nào tiến đến với Cha ra về mà không được ủi an. Tất cả mọi khốn nạn được chôn táng trong đáy vực của tình thương Cha, rồi mọi ơn cứu rỗi và thánh hoá tuôn ra từ nguồn mạch này. Con gái của Cha ơi, Cha mong sao trái tim con là một chốn trú ngụ của tình thương Cha. Cha mong sao tình thương này nhờ trái tim con mà tuôn tràn xuống trên cả thế giới. Đừng để cho một người nào tiến đến với con ra về mà không tin tưởng vào tình thương của Cha, một tình thương Cha thật nhiệt tình ước mong dành cho các linh hồn.
Hãy cầu nguyện nhiều bao nhiêu có thể cho kẻ mong sinh thì. Bằng những lời van nài tha thiết của mình, con hãy chiếm lấy cho họ lòng tin tưởng vào tình thương của Cha, vì họ cần lòng tin tưởng nhất mà lại có ít nhất. Hãy tin chắc một điều, đó là ơn cứu rỗi đời đời cho một số linh hồn trong giây phút cuối cùng của họ lệ thuộc vào lời cầu nguyện của con. Con biết được tất cả vực thẳm tình thương của Cha, vậy hãy kín múc tình thương cho chính mình con, nhất là cho các tội nhân đáng thương. (số 1777)
Con gái của Cha ơi, nếu Cha cần nhờ con để người ta tôn kính tình thương của Cha, thì con phải là người đầu tiên trổi vượt trong sự tin cậy vào tình thương của Cha. Cha đòi hỏi nơi con những việc làm của tình thương được bắt nguồn từ tình yêu đối với Cha. Ở mọi nơi và trong mọi lúc, con phải chứng tỏ tình thương đối với tha nhân của mình. Con không được lẩn trốn làm điều này, hay tìm cách miễn trừ hoặc tự miễn cho mình làm điều này.
Cha ban cho con 3 cách thế để thực thi tình thương đối với tha nhân của con: thứ nhất là bằng việc làm, thứ hai là bằng lời nói, thứ ba là bằng cầu nguyện. Tầm mức viên trọn của tình thương được chất chứa nơi ba cấp trật này, và đó là một dấu chứng không thể chối cãi của tình yêu đối với Cha. Nhờ cách này mà một linh hồn tôn vinh và dâng niềm tôn kính lên tình thương Cha. Phải, ngày Chúa Nhật thứ nhất sau lễ Phục Sinh là Lễ Kính Tình Thương, song cũng cần phải có những tác động của lòng xót thương nữa, và Cha cần sự tôn thờ tình thương của Cha qua việc cử hành Lễ Kính trọng thể, cũng như qua việc tôn kính bức ảnh được vẽ ra. Qua bức ảnh này, Cha sẽ ban nhiều ơn cho các linh hồn. Đó là một nhắc nhở về những đòi hỏi của tình thương Cha, vì đức tin dù có mạnh đến đâu đi nữa mà không có việc làm cũng chẳng có công dụng gì. (số 742)
Đêm (hôm 11-12-1936), đột nhiên con thức dậy, đinh ninh là có một linh hồn nào đó đang xin con cầu nguyện cho và linh hồn này hết sức cần đến lồi cầu nguyện. Một cách ngắn gọn, song bằng cả tâm hồn, con đã xin Chúa ban ơn cho linh hồn này. (số 809)
Chiều hôm sau, bước vào một phòng bệnh nhân, con thấy một người đang hấp hối chết và nhận ra là cơn đau đớn đã bắt đầu từ khuya. Kiểm chứng lại thì đúng là vào lúc linh hồn xin con cầu nguyện cho. Ngay lúc ấy, con nghe một tiếng nói trong linh hồn con:
Con hãy đọc chuỗi kinh mà Cha đã dậy con. (như số 476 trong phần Kính Mến Thiên Chúa ở trang 634-635).
Con chạy đi lấy tràng hạt của con và qùi xuống cạnh người hấp hối chết, rồi với tất cả lòng sốt sắng của tâm hồn, con bắt đầu lần chuỗi kinh này. Thình lình người hấp hối mở mắt ra nhìn con, con không làm sao đọc cho xong chuỗi kinh khi người phụ nữ này chết một cách bình an phi thường. Con hăng hái xin Chúa hoàn tất lời Người hứa ban cho con về việc lần chuỗi kinh này. Chúa cho con biết rằng linh hồn đã được ơn Người hứa với con. Đó là linh hồn đầu tiên nhận được ơn ích của lời Chúa hứa. Con có thể cảm thấy được quyền năng của tình thương bao bọc linh hồn đó. (số 810)
Khi trở về phòng riêng, con đã nghe thấy những lời này:
Trong giây phút các linh hồn lâm chung, Ta bảo vệ, như là vinh hiển của riêng Ta, mọi linh hồn đọc chục kinh này, cả khi những người khác đọc chục kinh này cho một người hấp hối chết thì ơn ích cũng như nhau. Khi chục kinh này được đọc lên bên cạnh giường của một người hấp hối thì cơn thịnh nộ của Thiên Chúa được nguôi ngoai, tình thương vô hạn bao bọc linh hồn và tận đáy vực tình thương nhân ái của Ta cảm thấy xúc động nhân vì cuộc Khổ Nạn đau thương của Con Ta. (số 811)
Tối hôm nay (Thứ Hai Tuần Thánh), có một thanh niên kia đang hấp hối chết, anh ta khổ sở ghê gớm. Theo ý của anh, con bắt đầu lần chuỗi kinh Chúa đã dạy con. Con đọc trọn chuỗi kinh mà anh ta vẫn không hết quằn quại. Con định đọc kinh Cầu Các Thánh thì đột nhiên con nghe thấy những lời:
- Con hãy lần chuỗi kinh.
Con hiểu rằng linh hồn cần được trợ giúp bằng những lời cầu nguyện cùng với tình thương bao la. Thế là con giam mình trong phòng, phục xuống trước Thiên Chúa để van xin tình thương cho linh hồn đó. Bấy giờ con cảm thấy sự uy linh cao cả của Thiên Chúa và đức công minh thẳng ngặt của Người. Con run rùng sợ hãi song vẫn không ngừng van xin tình thương Chúa cho linh hồn này. Đoạn con lấy cây thánh giá trong ngực ra, cây thánh giá mà con lãnh nhận khi tuyên khấn, đặt thánh giá trên ngực của thanh niên hấp hối mà thưa với Chúa: "Lạy Chúa Giêsu, hãy nhìn đến linh hồn này cũng bằng mối tình mà Chúa đã nhìn đến lễ toàn thiêu của con trong ngày con khấn trọn đời, và theo năng lực của lời Chúa đã hứa với con về kẻ hấp hối chết cũng như với những người kêu cầu tình thương Chúa cho họ, xin Chúa hãy ban cho người thanh niên này được ơn chết lành". Thế là người thanh niên hết đau đớn và chết bình an. (số 1035)
Ngày 20-6-1937. Chúng ta giống Thiên Chúa nhất khi chúng ta tha thứ cho tha nhân. Thiên Chúa là Tình Yêu, Thiện Hảo và Tình Thương...
Mọi linh hồn, nhất là linh hồn của mọi tu sĩ, phải phản ảnh tình thương của Cha. Trái Tim Cha tràn đầy lòng thương xót và tình thương với tất cả mọi người. Trái tim của linh hồn được Cha yêu dấu cũng phải giống như Trái Tim Cha, trái tim họ phải vọt lên suối nguồn của tình thương Cha cho các linh hồn, bằng không Cha sẽ không công nhận linh hồn đó như là của Cha. (số 1148)
Hỡi con gái của Cha, con hãy biết điều này: nếu con gắng nên hoàn thiện thì con sẽ thánh hoá được nhiều linh hồn, tương tự như thế, nếu con không chịu nỗ lực trong việc thánh hoá bản thân, nhiều linh hồn vẫn sẽ bất toàn. Nên biết rằng, sự hoàn thiện của họ lệ thuộc ở sự hoàn thiện của con, con sẽ phải gánh phần lớn trách nhiệm đối với những linh hồn này. (số 1165)
Khi con vào nhà nguyện trong chốc lát, Chúa nói với con:
Con gái của Cha ơi, hãy giúp Cha cứu một tội nhân đang hấp hối kia. Con hãy đọc chuỗi kinh mà Cha đã dạy con cho người đàn ông ấy.
Khi con bắt đầu đọc chuỗi kinh, con thấy một người đàn ông hấp hối chết đang quằn quại trong một cơn cực hình cấu xé kinh hoàng. Thiên thần hộ mạng của ông ta đang bảo vệ ông ta, song ông ta hoàn toàn bất lực trước nỗi khốn nạn sừng sững của linh hồn. Một bầy ma qủi đông đảo đang chờ chực linh hồn. Thế nhưng trong khi con lần chuỗi kinh, con thấy Chúa Giêsu giống y như Người được họa trong bức ảnh. Những tia sáng phát ra từ Trái Tim Chúa Giêsu vây phủ người đàn ông bị bệnh, làm cho các quyền lực tối tăm hoảng hốt trốn chạy. Người đàn ông yếu bệnh bình an thở hơi cuối cùng. (số 1565)
Cao Tấn Tĩnh chuyển dịch