100 Bài Giáo Lý Kinh Thánh

100 Bài Giáo Lý Kinh Thánh

(GIỜ ĐỀN TẠ CỦA GIA ĐÌNH )

Lm. Ph. Hoàng Minh Tuấn biên soạn 
(Lưu hành nội bộ) 1999

  
[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.


Bài 70_2

HÃY NGHE NGÀI !

Trích Tin Mừng Thánh Mátthêu 17.1-8

Sáu ngày sau khi Đức Giêsu được Phêrô tuyên xưng Ngài là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, Đức Giêsu trở lại xứ Ga-li-lê. Sau hai ngày hành trình, chiều hôm ấy, Ngài cùng môn đồ đến chân đồi Ta-bor. Để các môn đồ khác nghỉ ngơi dưới đồng bằng, Ngài dẫn theo ba môn đồ đặc tuyển : Phêrô, Giacôbê và Gioan, em ông, lần theo các đường ngoằn ngoèo dốc, đến đỉnh đồi, rồi Ngài bắt đầu đắm mình vào cuộc nói chuyện với Chúa Cha. Còn các môn đồ, vì quá mệt mỏi, nên đã nằm xuống ngủ. Bỗng chốc, một cảnh tượng lạ lùng xảy ra : Con Thiên Chúa để lộ sự sáng láng vinh hiển, mà bình thường Ngài vẫn giấu kín để sống như một người giữa mọi người. Lập tức, Ngài biến hình trước mắt họ : mặt Ngài sáng chói như mặt trời, áo Ngài nên trắng phau như tuyết. Có hai nhân vật uy nghi hiện ra bên Ngài và cùng Ngài đàm đạo. Đó là ông Môsê và Ê-ly-a. Các môn đồ dụi mắt và vô cùng bối rối, bỡ ngỡ... Phêrô thảng thốt kêu lên :

-           Thưa Ngài, may quá có chúng tôi ở đây ! Nếu Ngài muốn, chúng tôi sẽ dựng ba lều cho ba Ngài.

Ông còn đang nói như trong mơ, thì xảy ra có một đám mây sáng ngời rợp bóng bao phủ ba vị, và một tiếng từ đám mây phán rằng :

-           Ngài là Con Ta rất yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Ngài !

Vừa nghe, các môn đồ sợ quá, ngã sấp mặt xuống đất. Nhưng, ngay sau đó, Đức Giêsu đến gần họ và giơ tay đụng đến họ mà nói :

-           Hãy chỗi dậy ! Đừng sợ !

Họ ngẩng mặt lên, và chỉ còn thấy một mình Đức Giêsu thôi.

*   Đó là Lời Chúa ! - Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa !

Suy niệm Lời Chúa

Thiên Chúa giới thiệu cho chúng ta thấy một Đức Giêsu uy nghi, sáng láng, vinh hiển đến chừng nào ! Có phải để chúng ta đâm sợ hãi không ? Không phải ! Hay để chúng ta chiêm ngắm cho thích mắt ? Cũng không phải ! Vậy để làm gì ? Để ta đặt hết niềm tin tưởng vào Ngài. Vì thế, Chúa Cha phán dạy : Nếu các con tin tưởng hết tình nơi Ngài, là Chúa của chúng con, thì hãy nghe lời Ngài ! Để ta thấy Đức Giêsu đáng ta hết lòng tin tưởng, Chúa Cha giới thiệu : “Ngài là Con Ta rất yêu dấu”. Đức Giêsu không chỉ là một ông Thày dạy xa lạ, một vị tiên tri, một tiến sĩ... Ngài là Con mà Chúa Cha rất yêu dấu, đẹp lòng Cha, và Cha luôn luôn bằng lòng, sủng ái Ngài vô cùng.

- Anh chị em có sẵn lòng nghe lời Đức Giêsu dạy bảo chưa ? Chắc hẳn là có. Nhưng nghe dạy điều gì ? Thường ta thấy các Đấng giảng rằng : Nghe các lời dạy phải giữ điều này, phải thi hành điều nọ... Cũng đúng ! Song không chỉ vậy mà thôi ! Hôm nay, ta thử xem những điều Đức Giêsu dạy còn là những điều gì nữa ! Xin thưa ngay : đó là những lời an ủi, trấn an, chỉ bảo, ứng đáp các nhu cầu cụ thể, thực tế trong cuộc đời nhiều khó khăn, đau khổ của ta nơi trần thế này.

Muốn hiểu điều này, ta phải tìm cho ra nguồn gốc của câu phán : “Hãy nghe lời Ngài !” mà Chúa Cha phán từ đám mây. Đó là hồi xưa, khi Yavê cho dân vào đất hứa, thì ở chung với nhiều sắc dân ngoại, chúng hay nghe theo thày bói, thày chiêm, thày số, phù thủy, đồng bóng, bói quẻ, chiêu hồn, nhập xác nói... Nên Yavê dặn Môsê là hãy bảo dân đừng làm những điều ấy, vì Thiên Chúa coi đó là các điều quái gở (Tl 18.9tt), tức là các điều Thiên Chúa lấy làm gớm ghiếc, xúc phạm đến Người ghê gớm lắm. Nhưng khổ nỗi nhu cầu của dân khi gặp các khổ đau, thử thách, tai bay vạ gió và muôn ngàn nỗi gian truân của cuộc đời bể dâu này, là họ phải đi hỏi ai đó cho biết phải làm gì, phải hành động theo đường lối nào ; đi hỏi để trấn an nỗi buồn sầu đang dâng lên trong lòng, những bối rối đang dày vò tâm can..., vì đoán trước nhu cầu ấy, nên Yavê hứa : “Cứ yên tâm ! Ta sẽ cho chỗi dậy giữa các ngươi một tiên tri như ngươi, hỡi Môsê ! Ta sẽ đặt các lời của Ta nơi miệng nó và nó sẽ nói các lời Ta cho chúng. Mà vì thế, kẻ nào không nghe lời nó sẽ nói nhân danh Ta, Ta sẽ hỏi tội kẻ ấy” (Tl 18.17-19).

Như thế, đã rõ là Thiên Chúa không cho phép dân riêng Chúa bắt chước dân ngoại đi hỏi và nghe lời thày bói, thày số, thày chiêm, đồng bóng, đồng cốt... mà Chúa cho là nhảm nhí, và hơn thế là quái gở. Song phải nghe vị tiên tri mà Chúa sẽ cho xuất hiện trong dân Chúa (Tl 18.14-15).

- Vậy, hỏi rằng vị tiên tri ấy đã xuất hiện chưa để ta đến hỏi và nghe Ngài chỉ bảo ? Đáp : đã xuất hiện rồi. Bài Tin Mừng hôm nay, chính Thiên Chúa đã trỏ cho ta biết Ngài là ai. Đó là Đức Giêsu! Và Thiên Chúa còn dặn : Hãy nghe lời Ngài ! Con chí ái của Ta đó !

- Chúng ta lại hỏi : Ngày nay, Đức Giêsu ở đâu để đến hỏi và nghe Ngài ? Hỏi như thế là ngớ ngẩn, vì Đức Giêsu nói rằng : “Này, Thày ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28.20). Ở cùng các con là ở đâu ? Trước hết, ở trong phép Mình Thánh Chúa, vì Đức Giêsu có phán : “Ai ăn mình và uống máu Thày, thì ở trong Thày và Thày ở trong kẻ ấy”. Như thế, khi ta rước lễ, ấy là Đức Giêsu đến ở trong ta, ta ở trong Chúa (Ga 6.56). Vậy, hãy đến với Chúa mà trình bày các nỗi đau của mình để nghe Chúa giải đáp, chỉ dẫn... Khi ta rước lễ, Chúa đến ở trong ta, Ngài gần ta đến thế là cùng ! Cha mẹ, vợ chồng, anh em ruột thịt, chỉ ở bên ta, cạnh ta ; còn Chúa mới ở trong ta. Gặp rắc rối, buồn phiền vì sự đời, hãy vào trong cung thánh lòng ta, Chúa Giêsu đang ở đó. Chẳng lẽ Chúa nói dối để gạt ta ? Thứ đến, khi ta có ân sủng và sống trong ơn nghĩa với Chúa bởi tin và yêu mến, thì Chúa đã ở trong ta ngay rồi, chưa cần phải nói đến lúc đi rước lễ. Đức Giêsu phán thế này : “Ai yêu mến Thày, thì sẽ giữ lời Thày, và Cha Thày sẽ yêu mến nó, và chúng ta (Cha cùng với Thày) sẽ đến với nó và sẽ đặt chỗ ở nơi mình nó” (Ga 14.23).

- Nhưng có người lại hỏi thêm : “Con có đến với Chúa ngự trong Phép Mình Thánh, có rước lễ, có Chúa ngự vào lòng, có vào cung thánh trong tâm hồn con ; nhưng có nghe thấy Chúa nói gì đâu ? Nhiều khi hỏi Chúa, xin Chúa lời chỉ dạy, mà chẳng thấy Chúa đáp lời !”.

Đáp : Xin hỏi : Bạn không nghe thấy Chúa nói, hay là đúng hơn bạn không có tai để nghe. Số là có nhiều lần sách Tin Mừng kể rằng: sau khi Chúa dạy rồi, thì Ngài kết luận một câu như sau : “Ai có tai để nghe thì hãy nghe !”. Lạ thật ! Chúa nói, Chúa giảng cho mọi người, thì ta đều nghe thấy, họ đang ngồi chung quanh Chúa kìa, sao Chúa lại bảo : ai có tai để nghe thì hãy nghe ! Vậy hóa ra, có những người nghe tiếng Chúa văng vẳng đấy, song kỳ thực không nghe gì cả. Tiếng Chúa đập vào tai, song không đập vào lòng, cho nên họ như không nghe và cũng chẳng hiểu gì cả. Họ chỉ có cái tai thể xác, mà không có cái tai tâm hồn, nên Chúa mới bảo ai có tai (tâm hồn), tức là lòng tin và yêu mến, thì mới nghe mà hiểu được.

Chúng tôi mách cho anh chị em một cách giúp nghe được Lời Chúa : đó là đọc Kinh Thánh. Không cần phải đọc nhiều, học nhiều, song mỗi ngày một đoạn ngắn, từ Cựu Ước đến Tân Ước. Chỗ nào không hiểu, khó hiểu, bỏ qua. Trong Kinh Thánh có biết bao chuyện, biết bao lời khuyên, biết bao chỉ dẫn... Khi anh chị em đụng chuyện, Chúa Thánh Thần sẽ nhắc lại cho anh chị em một câu, hoặc một chuyện tích đã đọc, thế là anh chị em được giải đáp, được an ủi... Qua cách đó, Đức Chúa Giêsu nói với anh chị em đấy, hãy nghe Ngài! Ngài có lời đem bạn tới sự sống đời đời, và ngay bây giờ, cụ thể đem bạn tới bình an, hạnh phúc. Thiên Chúa đã ban cho ta Đức Giêsu là một vị tiên tri như Môsê để dạy bảo chúng ta. Ngày xưa, Môsê là tiên tri, nghĩa là phát ngôn viên của Thiên Chúa, hễ người dân Israen có điều gì thắc mắc, ông giải đáo, có chi kiện tụng, tranh chấp, ông phân xử. Đến khi Môsê sắp chết, Chúa không cho phép dân Người bắt chước các dân ngoại chạy đi hỏi thày bói, thày pháp, thày chiêm, thày số, đồng cốt... nhảm nhí và quái gở, nên Chúa cho chỗi dậy một tiên tri khác, để họ đến với Ngài mà được giải đáp, an ủi.

Vậy, một khi đã biết ý Chúa, tuyệt đối ta không bao giờ đi xem thày bói, thày số..., mà Chúa bảo là điều quái gở. Chúa còn bảo : chính vì dân ngoại hay làm các điều quái gở ấy mà Chúa đánh đuổi họ, để mặc cho họ gặp đủ tai ương, khốn khó... Thày bói, thày số, đồng bóng... là tay sai của ma quỉ, chứ không phải chuyện khoa học gì đâu, như có nhiều người, kể cả hàng giáo sĩ vẫn nói. Đôi khi bề ngoài dựa vào kinh nghiệm cho có vẻ khoa học, nhưng kỳ thực, chỉ là nói mò mẫm, nói dựa để họ kiếm ăn. Nếu họ biết tương lai hậu vận, thì họ đã chẳng phải ngồi đó để kiếm chác chút tiền của bạn, nhất là của giới phụ nữ, nhẹ dạ, dễ tin, nói xuôi cũng tin, nói ngược cũng tin, miễn là khéo léo gợi trúng giây tình cảm...

Tựu chung, ngấm ngầm bên trong là ma quỉ giật giây xúi giục. Có thể nó nói trúng, nó cho ta gặp may... Quyền phép ma quỉ có thể làm những việc đó. Nhưng nó cho ta chút ít, thì lấy đi của ta rất nhiều. Không chỉ là lấy tiền, xong là lấy mất đức tin của ta. Ta nói : “Con vẫn đi dự lễ, con vẫn tin Chúa !”. Nói thế là lừa dối mình. Tin Chúa sao còn tin những kẻ mà Chúa bảo là chúng làm điều quái gở ? Tin Chúa là Cha yêu thương mình, lo liệu, an bài mọi sự cho mình, Người có toàn năng phép tắc, thì sao lại không phú thác cả đời sống vào trong tay Chúa ? Tin Chúa là tin chỉ mình Chúa thông suốt tương lai, tại sao lại đi hỏi các kẻ nghịch Chúa để biết tương lai hậu vận, những điều cát hung... Chẳng lẽ thày bói, thày số... cũng chỉ là người như ta, lại biết được tương lai bằng Thiên Chúa ư ? Chúng có phải là những tiên tri mà Chúa cho chỗi dậy giữa dân Chúa và giới thiệu : Hãy nghe lời chúng không ? Ai dám nghĩ thế là lộng ngôn, xúc phạm đến Chúa Giêsu, vì đã dám đặt những kẻ làm những việc quái gở ấy lên ngang bằng Chúa Giêsu.

Chỉ có Chúa Giêsu mới được Chúa Cha đặt làm vị tiên tri và đặt lời Người vào miệng Ngài để dạy dỗ, chỉ bảo ta và dạy : Hãy nghe lời Ngài ! Chứ có bao giờ Thiên Chúa bảo tín hữu : “Hãy nghe lời thày bói !” không ?

Đứng trước hiểm họa vô cùng lớn lao ấy, phần chúng ta, các gia đình đền tạ cương quyết thề với Chúa là không bao giờ đi xem bói tướng, thuật số, bùa ngải, lên đồng, phù chú..., không nghe, không tin chúng ; song chỉ nghe lời một mình Chúa Giêsu thôi.

Tích truyện

Trong Chúa nhật đầu tiên tại một giáo xứ, vị linh mục vừa đến nhậm chức đã giảng một bài giảng rất văn hoa, ý tưởng sâu sắc và cảm động. Tất cả các tín hữu có mặt hôm ấy cảm thấy rất sốt sắng và phấn khởi. Nhiều người đã cảm tạ Chúa vì đã ban cho xứ đạo một linh mục có tài ăn nói nhả ngọc phun châu.

Tiếng đồn về tài giảng Lời Chúa của linh mục lan đi mau như lửa cháy. Vì thế, vào chúa nhật kế tiếp, nhà thờ trở nên đông đảo hơn các chúa nhật khác. Mọi người nóng lòng chờ đợi bài giảng. Nhưng cha sở lại giảng một bài gần giống bài giảng tuần trước. Rồi thánh lễ Chúa nhật thứ ba, thứ tư... kế tiếp đó, vẫn một bài giảng như cũ.

Hội đồng giáo xứ và nhiều bổn đạo đến hỏi cha xứ xem tại sao cha lại cứ giảng lại một bài hoài như vậy ? Cha xứ trả lời :

-           Tại sao anh chị em vẫn sống như cách đây sáu tuần ? Khi nào anh chị em đem áp dụng những gì tôi đã trình bày trong bài giảng cũ, tôi sẽ giảng bài mới.