“Phán Xét Chung đang xảy ra, nó bắt đầu ngay bây giờ trong giòng đời của chúng ta. Phán Xét này được công bố trong từng giây phút của cuộc sống, như được làm chứng bằng sự chấp nhận của chúng ta đối với đức tin cứu độ hiện diện và hoạt động trong Đức Kitô, hoặc sự cứng lòng tin của chúng ta, với hậu quả là việc đóng lại trong chính mình.”
Dưới đây là bản dịch bài Giáo Lý ĐTC Phanxicô ban hành ngày 11 tháng 12 năm 2013 trong buổi Triều Yết Chung được tổ chức tại Quảng Trường Thánh Phêrô. Hôm nay ngài tiếp tục chu kỳ Giáo Lý về kinh Tin Kính nói về Phán Xét Chung.
* * *
Anh chị em thân mến, chào anh chị em,
Hôm nay tôi sẽ bắt đầu loạt bài suy niêm cuối cùng về lời tuyên xưng đức tin chúng ta, bàn về xác quyết “Tôi tin sự sống đời sau.” Đặc biệt, tôi sẽ suy niệm về Phán Xét Chung. Nhưng chúng ta không cần phải sợ: chúng ta hãy nghe xem Lời Chúa nói gì. Chúng ta đọc trong Tin Mừng Thánh Matthêu: Khi ấy, Đức Kitô “sẽ đến trong vinh quang của Người, và tất cả các thiên sứ với Người,... Muôn dân sẽ tập họp trước mặt Người, và Người sẽ tách họ khỏi nhau, như mục tử tách chiên khỏi dê. Người sẽ cho chiên ở bên tay phải Người, còn dê ở bên tay trái... Và họ sẽ đi chịu án phạt đời đời, còn những người công chính thì vào hưởng sự sống muôn đời” (Mt 25:31-33,46). Khi chúng ta nghĩ về ngày trở lại của Đức Kitô và cuộc Phán Xét Chung của Người, trong đó tỏ lộ ngay cả những hậu quả cuối cùng của các việc tốt mỗi người đã làm hoặc đã không làm trong cuộc đời dương thế của mình, chúng ta nhận thức rằng chúng ta đang phải đối diện với một mầu nhiệm quá sức cửa mình, mà chúng ta thậm chí không thể tưởng tượng nổi. Một mầu nhiệm mà hầu như tự nhiên gợi lên trong chúng ta một cảm giác sợ hãi, và ngay cả lo âu. Tuy nhiên, nếu chúng ta suy nghĩ cẩn thận về thực tại này, nó chỉ có thể mở rộng trái tim của một Kitô hữu và là một động lực lớn lao cho sự an ủi và tin thác.
Về vấn đề này, chứng từ của các cộng đồng Kitô hữu tiên khởi vang lên rất xúc động. Thực ra, Họ thường kèm theo những buổi cử hành và những kinh nguyện của họ bằng lời tung hô Maranatha, một thành ngữ hợp bởi hai từ Aram, tùy theo cách chúng được phát âm, có thể được hiểu như một lời cầu xin: “Lạy Chúa, xin hãy đến”, hoặc là một sự chắc chắn nuôi dưỡng bởi đức tin: “Vâng, lạy Chúa, Chúa đã gần.” Đây là tiếng kêu ở tột đỉnh của toàn thể Mặc Khải Kitô giáo, ở cuối chiêm ngắm tuyệt vời được ban cho chúng ta trong sách Khải huyền của Thánh Gioan (x. Kh 22:20). Trong trường hợp ấy, chính Hội Thánh, là nàng dâu, thay mặt cho toàn thể nhân loại và như hoa quả đầu mùa của nó, quay về phía Đức Kitô, Phu Quân của nàng, không mong gì hơn là có được vòng tay ôm ấp của Người, vòng tay của Chúa Giêsu, Đấng là sự viên mãn của cuộc đời và sự viên mãn của tình yêu. Như thế, Chúa Giêsu cũng ôm ấp chúng ta. Nếu chúng ta nghĩ về Phán Xét theo quan điểm này, thì mọi sợ hãi và ngần ngại sẽ tan biến cùng nhường chỗ cho hy vọng và một niềm vui sâu xa. Nó sẽ là thời điểm mà trong đó chúng ta sẽ cuối cùng được phán xét và sẵn sàng được mặc trong vinh quang của Đức Kitô, như áo cưới, và được dẫn vào bữa tiệc, một hình ảnh của sự hiệp thông trọn vẹn và dứt khoát với Thiên Chúa.
Lý do thứ hai cho sự tin tưởng được cung cấp bởi sự chắc chắn rằng trong lúc Phán Xét chúng ta sẽ không bị bỏ một mình. Trong Tin Mừng Matthêu, Chính Chúa Giêsu đã loan báo trước rằng đến ngày tận thế, những ai đã đi theo Người sẽ ngồi với Người trong vinh quang để cùng phán xét với Người (x. Mt 19:28). Sau đó, Thánh Tông Đồ Phaolô xac quyết khi viết cho cộng đồng Côrinthô,: “Anh em không biết rằng các thánh sẽ xét xử thế gian sao? Mà nếu thế gian sẽ bị xét xử bởi anh em, thì anh em lại lại không xứng đáng để xét xử những vụ tầm thường sao?” (1 Cor 6:2-3 ). Tốt biết bao khi biết rằng trong giờ quyết định ấy, ngoài Đức Kitô, Đấng bầu cử cho của chúng ta, Đấng Bầu Cử cùng Chúa Cha của chúng ta (x. 1 Ga 2:1), chúng ta còn có thể trông cậy vào sự cầu bầu và lòng tốt của rất nhiều anh chị em của chúng ta, là những người lớn hơn đã đi trước chúng ta trong cuộc hành trình đức tin, những người đã hiến cuộc đời của họ cho chúng ta và tiếp tục yêu chúng ta khôn xiết! Các thánh đang sống trước nhan Thiên Chúa, trong sự huy hoàng của vinh quang Ngài đang cầu bầu cho chúng ta là những người vẫn còn sống trên trần gian. Sự chắc chắn này an ủi tâm hồn chúng ta biết bao! Hội Thánh thực sự là một người Mẹ, và như một người Mẹ, Hội Thánh tìm kiếm sự tốt lành cho con mình, đặc biệt là những đứa con ở xa và khốn khổ nhất, ngõ hầu chúng tìm thấy sự viên mãn của chúng trong thân thể hiển vinh của Đức Kitô với tất cả các phần tử của nó.
Một đề nghị khác được cung cấp cho chúng ta trong Tin Mừng Thánh Gioan, trong đó khẳng định rằng “Thiên Chúa đã không sai Con của Ngài đến thế gian để lên án thế gian, nhưng để thế gian nhờ Người mà được cứu độ. Ai tin vào Người thì không bị lên án, nhưng kẻ không tin thì đã bị lên án rồi, bởi đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa” (Ga 3:17-18 ). Như thế, điều này có nghĩa là Phán Xét Chung đang xảy ra, nó bắt đầu ngay bây giờ trong giòng đời của chúng ta. Phán Xét này được công bố trong từng giây phút của cuộc sống, như được làm chứng bằng sự chấp nhận của chúng ta đối với đức tin cứu độ hiện diện và hoạt động trong Đức Kitô, hoặc sự cứng lòng tin của chúng ta, với hậu quả là việc đóng lại trong chính mình. Nhưng nếu chúng ta đóng cửa lòng mình đối với tình yêu của Chúa Giêsu, thì chúng ta chính là kẻ tự lên án mình. Ơn cứu rỗi là mở lòng ra với Chúa Giêsu, và Người sẽ cứu chúng ta; nếu chúng ta là những tội nhân - và tất cả chúng ta là tội nhân - cầu xin Người tha thứ và nếu chúng ta đến với Người với ước muốn được trở nên tốt, Chúa tha thứ cho chúng ta. Nhưng để có được điều này chúng ta phải mở lòng mình ra cho tình yêu của Chúa Giêsu, là tình yêu mạnh hơn tất cả những điều khác. Tình yêu của Chúa Giêsu rất cao cả, tình yêu của Chúa Giêsu đầy lòng thương xót, tình yêu của Chúa Giêsu tha thứ; nhưng chúng ta phải mở lòng ra và mở lòng nghĩa là phải ăn năn hoán cải, tự kết án mình vì những gì không tốt mình đã làm. Chúa Giêsu đã ban cho và tiếp tục ban chính Mình Người cho chúng ta, để đổ đầy chúng ta với tất cả lòng thương xót và ân sủng của Chúa Cha. Theo một nghĩa nào đó, chúng ta có thể trở thành những thẩm phán của chính mình, qua việc tự lên án cho mình bị khai trừ khỏi sự hiệp thông với Thiên Chúa và với anh chị em mình. Cho nên, đừng mệt mỏi để canh chừng những suy nghĩ và thái độ của mình, để ngay cả bây giờ chúng ta có thể nếm trước sự ấm áp và vẻ đẹp của dung nhan Thiên Chúa - và điều này sẽ rất xinh đẹp - là sẽ được chiêm ngưỡng Ngài trong tất cả sự viên mãn ở cuộc sống đời đời. Tiếp theo, hãy nhớ điều này là cuộc Phán Xét bắt đầu bây giờ, nó đã bắt đầu. Sau đó, phải chắc chắn rằng tâm hồn của mình mở ra cho Chúa Giêsu và ơn cứu độ của Người; hãy tiến về phía trước mà không sợ hãi, bởi vì tình yêu của Chúa Giêsu lớn nhất và nếu chúng ta cầu xin ơn tha thứ tội lỗi của mình, Người tha thứ cho chúng ta. Chúa Giêsu là như thế. Như vậy, hãy tiến bước với sự chắc chắn này, là điều sẽ đưa chúng ta đến vinh quang Thiên Đàng!
http://giaoly.org/vn
Phaolô Phạm Xuân Khôi
12/11/2013