Lời Chứng

Chạm vào vạt áo Chúa

Suốt từ năm 2008 đến 2014 tôi bị bệnh băng huyết, tôi có cục bướu xơ cứng ỏ dạ con nên mỗi tháng khi hành kinh, tôi bị xuất huyết xối xả, phải vào bệnh viện cấp cứu và tiếp máu. Bác sĩ không mổ vì nói bướu còn nhỏ, chờ đến sau 50 tuổi nó sẽ tự động teo, nhưng tôi phải sống trong tình trạng mỗi tháng xuất huyết gần cả tuần.

Có một lần tôi vào phòng cấp cứu nặng, bác sĩ nói «chỉ cần đến trễ một giờ là chết, vì không đủ máu vào tim». Chỉ số máu của phụ nữ bình thường là 200, tôi chỉ có 60. Tôi gầy nhom, xanh xao như chiếc lá vàng vì thiếu máu trầm trọng. Tôi nghĩ làm vì không đủ sức ra khỏi nhà. Giữa tháng 7 nóng nảy mà tôi mặc áo măng-tô mùa đông, tay mang găng tay, cổ quấn khăn quàng nhưng vẫn lạnh căm căm và run lẩy bẩy, tôi không ăn uống được, chỉ thèm một miếng thịt bò bít-tếch.

Tôi phải lót bao rác đen trên giường nằm vì máu chảy liên tục. Tôi thều thào, tôi không còn sức nói chuyện, mệt lã người, tôi nằm liệt, không nhúc nhích.

Lúc đó tôi chưa rửa tội, chưa biết Chúa, tôi chỉ biết bám vào cha Diệp. Tôi khấn với cha Diệp rất đơn sơ, qua một tấm hình trên Thời Báo.

Khi ở phòng cấp cứu, tôi gặp một bác sĩ trẻ, ông chích một mũi thuốc, máu cầm tức khắc. Mũi thuốc này tốn 1000$, bảo hiểm trả 800$ và tôi trả phần còn lại. Cứ ba tháng, tôi chích một lần. Tôi khỏe mạnh và đầy đủ máu trở lại trong vòng năm năm từ 2008 đến 2013. Thời gian này tôi rất kính mến cha Diệp, cha đã cứu tôi qua được cảnh thập tử nhất sinh. Nhưng bác sĩ cho biết, không thể chích thuốc cầm máu này mãi, nó sẽ làm thay đổi kích thích tố và có nhiều phản ứng phụ. Ông khuyên ngưng chích một lần. Và thật là tai hại, tôi bị băng huyết lại, lại đi cấp cứu, lại chích thuốc cầm máu.

Tháng 9 năm 2014, vợ chồng tôi đi học giáo lý, thầy Lâm dạy giáo lý khuyên chúng tôi nên về nhà xem phim «Chúa Giêsu» để biết cuộc đời và cái chết của Ngài.

Lần đầu tiên trong đời chúng tôi xem phim Chúa. Khi đến đoạn «người đàn bà bị bệnh hoại huyết ngồi bên đường nắm vạt áo Chúa Giêsu khi Ngài đi ngang qua, và bà lành bệnh.» Tôi nghe Chúa nói câu: «Đức tin của con đã cứu con», tôi bật khóc vì chính tôi cũng đang bị bệnh giống bà. Tôi ngưng đoạn phim đó, vừa khóc rưng rức vừa đặt tay mình vào màn hình có vạt áo Chúa trong phim, tôi kể với Chúa: «Chúa Giêsu Kitô ơi, 2000 năm trước Chúa đã chữa lành cho người đàn bà này thoát chết, thì bắt đầu từ hôm nay, bằng quyền năng vô song của Chúa, xin Chúa chữa lành cho con vĩnh viễn, để con không bị tái lại, để con không phải bị chích thuốc và không đi cấp cứu. Nếu con chết lúc này khi chưa được vô đạo thì làm sao con có thể viết lại chứng từ về giấc mơ Chúa dặn dò, nhất định Chúa muốn con phải sống để làm chứng cho Chúa, con tin chắc chắn như vậy.»

Và thật lạ lùng, bàn tay tôi bỗng dưng nóng hổi, khắp người tôi như có ngọn lửa âm ỉ hâm nóng toàn thân. Và tâm linh tôi trở nên rất mạnh mẽ, tôi thầm thì với Ngài: «Con đặt trọn vẹn niềm tin vàp Đấng Tối Cao chữa lành cho con qua lời cầu bàu của cha Diệp.»

Từ tháng 9 năm 2014 đến tháng 12-2016, tôi đã hoàn toàn khỏe mạnh, không chích thuốc, không vào cấp cứu, tôi đủ máu để sống, hăng say làm việc, vui tươi hớn hở, tôi cảm nghiệm như có một sức mạnh vô hình bao quanh tôi.

Và tôi giữ lời hứa với Chúa, nhiệt tình đi nhiều nơi chia sẻ ơn Chúa.

Tình cờ ngày 13 tháng 11-2016, tôi chia sẻ ơn lành này cho chị Tuyết và nhóm tân tòng vô đạo năm 2015 ở nhà thầy Lâm, cha mẹ đỡ đầu của tôi. Chị Tuyết cho tôi biết, Hồng con gái của chị cũng đang bị bệnh băng huyết 7 tháng nay, cứ ra vào nhà thương và đang trầm trọng, xanh xao như xác chết. Nhưng Hồng không chịu chích thuốc theo toa bác sĩ vì một mũi thuốc 1000 đồng đắt quá. Chị Tuyết sợ con gái chết, chị khóc lóc đau khổ vì không biết làm sao cứu con mình được sống khỏe mạnh lại như xưa. Tôi rủ chị đi nhà thờ St-Marc của cộng đồng Việt Nam, đặt tay chị vào vạt áo tượng Chúa, tôi khấn nguyện và kêu chị cùng đọc theo: «Lạy Chúa là Cha nhân lành, năm 2014 Chúa đã chữa cho con, từ hôm nay xin Chúa chữa lành bệnh băng huyết cho Hồng con của chị Tuyết bằng đôi tay ấm áp ân cần tuyệt diệu của Chúa. Con cầu xin điều này nhân danh Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen».

Hai tuần sau, ngày 27 tháng 11-2016, Hồng đã có sức khỏe và đi Mỹ thăm bà con với chị Tuyết. Ngày 10 tháng 12, chị Tuyết vừa điện thoại cho tôi vừa khóc, chị cho biết, «bác sĩ đã thử máu cho Hồng và nói tốt, ông đã cho Hồng đi làm lại. Chị cho biết Hồng đã vui tính lại vì suốt 7 tháng qua phải nằm nhà.»


Cảm tạ Chúa giàu lòng thương xót đã chữa lành bậnh tật cho con và con cũng xin Chúa chữa lành bệnh tật cho Hồng để Hồng bình phục hoàn toàn, không tái phát lại.

Rất yêu kính Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.

Anna Maria Phanxicô Dung Nguyễn
12-12-2016