(từ cuốn "The Imitation of Christ" do Aloysius Croft dịch từ nguyên bản tiếng La Tinh)
Cuốn 1: NHỮNG TƯ TƯỞNG HỮU ÍCH CHO ĐỜI SỐNG CỦA LINH HỒN
Chương 18: Gương Mẫu của Các Giáo Phụ
Hãy nhìn đến gương mẫu sống động của các thánh, là những người có được ánh sáng của sự trọn lành và đạo đức đích thật, và bạn sẽ thấy chúng ta thi hành thật ít ỏi, gần như chẳng có gì. Than ôi, cuộc đời chúng ta chẳng là gì so với các ngài! Các thánh và các bạn của Đức Kitô đã phục vụ Chúa trong đói khát, trong lạnh lẽo và trần truồng, trong công việc và sự mệt nhọc, trong kinh nguyện và chiêm niệm, trong sự bách hại và biết bao hoạn nạn. Biết bao nhiêu thử thách gắt gao họ phải chịu đựng--các Tông Đồ, các vị tử đạo, những người bị cầm tù vì đức tin, các trinh nữ, và tất cả những ai muốn đi theo con đường của Đức Kitô! Họ ghét bỏ cuộc sống đời này để có được sự sống vĩnh cửu ở đời sau.
Đời sống của các vị ẩn sĩ trong sa mạc thật nghiêm ngặt và không lệ thuộc biết chừng nào! Họ phải chịu những thử thách nặng nề và lâu dài! Họ thường bị vây bủa bởi kẻ thù! Họ thường xuyên và hăng say cầu nguyện dâng lên Thiên Chúa! Họ giữ chay thật khắt khe! Lòng yêu mến và hăng say muốn nên trọn lành của họ thật lớn lao biết chừng nào! Họ chiến đấu để làm chủ các thói xấu thật can đảm biết chừng nào! Họ cho thấy mục đích hướng đến Thiên Chúa thật tinh tuyền và thẳng thắn! Ban ngày họ làm việc và ban đêm họ cầu nguyện lâu giờ. Ngay cả khi làm việc họ không ngừng cầu nguyện bằng tâm trí. Họ dùng thời giờ thật ích lợi; mỗi giờ dường như quá ngắn để phục vụ Thiên Chúa, và trong sự chiêm niệm ngọt ngào lớn lao, họ quên cả nhu cầu của thân xác.
Họ từ bỏ mọi sự giầu sang, danh giá, vinh dự, bạn hữu và các liên hệ. Họ không muốn gì nơi thế gian. Ít khi họ cho phép mình được những tiện ích của đời sống, và sự phục vụ thân xác, ngay cả khi cần thiết, cũng làm khó chịu một số người. Họ nghèo của cải trần gian nhưng giầu có ơn sủng và nhân đức. Nghèo túng bên ngoài, bên trong họ đầy tràn ơn sủng và sự an ủi của Thiên Chúa. Xa lạ với thế gian, họ gần gũi và là bạn thân tình của Thiên Chúa. Chính họ dường như chẳng là gì cả, và họ bị thế gian khinh miệt, nhưng trong mắt Thiên Chúa họ đáng quý và được yêu mến. Họ sống thực sự khiêm tốn và đơn sơ vâng phục; họ bước đi trong bác ái và kiên nhẫn, tiến bộ hằng ngày trên hành trình đời sống tâm linh và được sự quý mến của Thiên Chúa.
Họ được coi như gương mẫu của mọi tu sĩ, và sức mạnh khích động tiến đến sự trọn lành của họ phải lớn hơn sự thờ ơ cám dỗ chúng ta sống lè phè.
Thật hăng say chừng nào khi các tu sĩ khởi đầu đời sống tu viện! Họ thật tận tụy cầu nguyện và ganh đua nhân đức! Thật đẹp biết bao tinh thần kỷ luật lan tràn giữa họ! Sự tôn trọng và vâng phục mọi sự dưới quyền một bề trên thật vĩ đại! Dấu chân họ để lại vẫn còn làm chứng rằng quả thật họ là những người thánh thiện và trọn lành đã can đảm chiến đấu và thắng được thế gian.
Ngày nay, ai không vi phạm và kiên nhẫn chịu đựng các nhiệm vụ tự lãnh nhận thì đã được coi là vĩ đại. Chúng ta thật thờ ơ và chểnh mãng biết chừng nào! Chúng ta mau chóng đánh mất sự hăng say ban đầu và ngay cả cảm thấy mệt mỏi vì lười biếng! Bạn đã được thấy quá nhiều gương mẫu đạo đức thì đừng ngủ gục khi theo đuổi nhân đức!