Gần đây, khi theo dõi tin tức Giáo hội toàn cầu, nơi vài giáo hội ở một phương trời xa xôi, có một số linh mục bị tố cáo “lạm dụng tình dục” trẻ em, bạn có thấy đau xót không? Và bạn có buột miệng kêu thầm: “Cha ơi! vì đâu nên nỗi này???”. Phần mình, tôi cảm thấy tim mình bị đâm thâu và chảy máu…
Tôi sinh ra trong một gia đình không phải toàn tòng. Ba tôi theo đạo ông bà, mẹ tôi theo đạo Chúa. Nhưng từ khi có trí khôn, tôi thấy ba mẹ, ông bà ngoại mình yêu kính các linh mục rất đặc biệt. Cả khi cha xứ đã đánh oan tôi, khiến bàn tay tôi bị bầm dập sưng húp, cha mẹ tôi cũng không hé răng nói một lời trách cứ! Và có lẽ do kế thừa truyền thống đó, tôi cũng tập tành yêu kính các linh mục…
Bạn đã bao giờ nhìn ngắm một chiếc bình pha lê thật đẹp, thật đắt tiền chưa? Hay một chiếc bình cổ lâu đời, được thiết kế tinh xảo, hài hòa từ hoa văn đến dáng dấp. Khi ngắm nhìn những chiếc bình ấy tôi thường liên tưởng đến thiên chức linh mục.
Cái bình thật đẹp, dù bạn nhìn ngắm từ bất cứ góc cạnh nào, nó cũng đẹp. Bạn nhìn từ phía bên trái, bên phải, nhìn từ dưới lên, từ trên xuống, dưới ánh đèn, trong bóng tối, trong ánh nắng, trong khung cảnh sang trọng tráng lệ, trong khung cảnh đồng quê mộc mạc, bất kỳ đặt ở chỗ nào, ở đâu, trong tay ai, nó cũng đẹp. Nó như “có hồn”, có một đời sống, một lịch sử…
Tương tự như thế… khi chiêm ngắm thiên chức linh mục, tôi “xúc động”, “ngỡ ngàng”. Lòng tôi “xao xuyến”, “tương tư”, “mê mẩn”... Tôi “thổn thức” về chức thánh. Tôi không khỏi ngạc nhiên về Thiên Chúa!!! Ngài đã quá tin tưởng con người! Ngài quá tin tưởng con người đến “điên dại”, khi trao thánh chức linh mục cho phàm nhân. Vì Ngài muốn luôn ở lại bên cạnh tôi, nên Ngài đã nghĩ ra phương cách “nhiều rủi ro” đến như thế! Thật quá sức tưởng tượng! Tôi chỉ còn có một cách “tạm” lý giải, một cách hiểu, đối với việc “liều lĩnh” này là: “Có như vậy, mới “đúng” là Chúa!”.
Mong bạn hãy cùng tôi xác định điều này: linh mục là một con người; một con người với đầy đủ những yếu tố như bao thân phận nhân trần khác: yếu đuối, mong manh, có thể sai lầm, vấp ngã trước mọi cạm bẫy, mọi sóng gió cuộc đời. Một con người có bầu máu nóng luôn tuôn chảy trong huyết quản, nên cũng có nhiều đòi hỏi, đam mê… Vậy mà Chúa mời gọi họ thông dự vào các bí tích thần thiêng, trở nên người trợ thủ đắc lực của Chúa. Có thể nói linh mục là công dân “đặc biệt” có “nửa bước chân” ở ngưỡng cửa thiên đàng, ngay khi còn ở thế gian này. Chúa ơi! Để chỉ qua “lời”, qua tay của linh mục, chiếc bánh trắng nho nhỏ, xinh xinh; ly rượu nho be bé, lại trở thành MÌNH MÁU CHÚA! Thật không thể tưởng tượng nổi! Thực khó chấp nhận được đối với những ai không có đức tin!
Tôi trộm nghĩ về cuộc sống của các ngài, khi ở giữa đời sống thần thiêng và nếp sống “vào đời” trần tục, chắc các ngài… mệt lắm, khi lui tới thường xuyên hai chốn xem ra “đối kháng” này... Đã vậy, lúc nào cũng phải sẵn sàng tiếp đón, giải quyết bao việc hồn-xác cho anh chị em giáo dân khi hữu sự. Rồi còn phải ngồi hàng giờ để làm “thùng chứa rác”, để thiên hạ “trút bầu tâm sự”, chắc các ngài bị “mất sức” lắm! Nghĩ đến đến đây, tôi chợt hiểu lý do vì sao ông bà, cha mẹ tôi yêu quý các linh mục. Và tôi cũng xác tín rằng: không có ơn Chúa, không có người linh mục nào có thể làm tốt sứ mạng được giao phó. Cũng chính vì thế, tôi và bạn, chúng ta có nên thường xuyên cầu nguyện cho các linh mục không? Tôi đã cầu nguyện cho các linh mục, một ngày bao nhiêu phút? Vì thực ra, khi cầu nguyện cho các linh mục, tôi cũng đang cầu nguyện cho chính mình.
Tôi yêu thiên chức linh mục, yêu “cái bình xinh đẹp dễ vỡ” nhưng bên trong chất chứa bao ơn thánh. Xin cám ơn các ngài đã “dũng cảm” đáp lời mời gọi của Chúa để vào vị trí “dễ chết”, vị trí “cảm tử”. Nhờ các linh mục, tôi được củng cố đức tin, đón nhận ơn thánh Chúa và được tiếp sức trên đường về quê trời.
Chúc tụng Thiên Chúa, vì Người đã thiết lập Bí tích Thánh Thể và Bí tích truyền chức thánh. Xin Người ban xuống nhiều ơn lành trên các linh mục.
Thứ Năm Tuần Thánh 2013