Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.

Trân trọng kính dâng Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc. Mẹ đã khấng hiện ra tại Medjugorje để dẫn dắt chúng con trên con đường thánh thiện


PHẦN 3

Gồm các lời chỉ dẫn giúp thực hành nhân đức.

 CHƯƠNG 33
VỀ KHIÊU VŨ1 VÀ CÁC LOẠI TIÊU KHIỂN ĐƯỢC PHÉP NHƯNG NGUY HIỂM

Các vũ điệu và khiêu vũ tự bản chất là chuyện vô can. Nhưng theo thói thường người ta làm, chúng lại nghiêng về phía xấu, vì vậy đầy nguy hiểm. Người ta nhảy về đêm trong chỗ ánh đèn tối tăm mờ ảo. Dễ len vào đó nhiều chuyện tồi bại, tăm tối nơi những người bẩm tính nghiêng về sự dữ. Thức đêm thật tợn rồi ngày mai mất cả buổi sáng để ngủ, như vậy là mất dịp làm tôi Chúa trong những buổi ấy. Tắt một lời, thay đổi ngày với đêm, đổi ánh sáng lấy tối tăm, các việc lành với chơi bời lăng nhăng như thế, luôn luôn là chuyện cuồng dại. Ai ai đến khiêu vũ cũng khoe khoang. Mà khoe khoang là mở cửa cho những tình cảm xấu, ái tình nguy hiểm và đáng chê trách lọt vào nhờ dịp khiêu vũ. 


Phi-lô-tê, tôi nói với con về khiêu vũ, cũng như các y sĩ nói về các thứ nấm : Các ông ấy cho biết : ngay các loại nấm ngon nhất cũng chẳng bổ ích gì. Tôi cũng nói : những buổi khiêu vũ tốt đẹp nhất cũng chẳng có gì tốt. Nếu phải ăn nấm, hãy cẩn thận nấu dọn tử tế. Nếu đôi dịp con không thể khước từ dự những buổi khiêu vũ, hãy cẩn thận mà sửa soạn ! Sửa soạn thế nào ư ? Bằng nết na đoan trang, bằng nghiêm trang tử tế và bằng chủ ý ngay lành. Các y sĩ khuyên người ăn nấm : ăn ít và đôi khi thôi. Dù được nấu dọn tử tế chăng nữa, ăn nhiều thì vẫn nhiễm độc. Con hãy khiêu vũ ít, và ít khi thôi, Phi-lô-tê ! Nếu không sẽ khó tránh hiểm họa ưa thích các cái đó. 


Theo Pli-nô, các nấm có đặc tính hút các chất độc quanh nó, vì thân nó xốp. Nếu nó ở gần rắn rết, nó sẽ hút lấy nọc độc của chúng2. Các khiêu vũ, vũ điệu và các cuộc tụ hội tối tăm như thế lôi kéo các nết hư, tội lỗi đến : nào là cãi cọ ghen tương, khinh bỉ và ái tình man dại nông nổi. Cũng như các cuộc nhảy múa ấy làm lỗ chân lông nở ra để toát mồ hôi, chúng cũng làm cho trái tim mở ra. Lúc ấy, nếu có con rắn nào đến nhỉ tai vài lời dâm đãng đôi câu tán tỉnh hay nậng bợ, hay có loại “rắn thần” nào đến nhìn cách lả lơi, liếc mắt tống tình, trái tim sẽ dễ bị thu phục và dễ bị bả độc. 


Ôi Phi-lô-tê, các loại tiêu khiển cuồng loạn ấy thường đầy gian nguy. Chúng phá tan tinh thần đạo đức, làm kiệt quệ sức lực, làm nguội lạnh đức mến, khêu gợi trong hồn muôn nghìn tính ngang trái. Cho nên nếu có dùng, phải hết sức thận trọng. 


Người ta nói : sau khi ăn nấm, phải uống rượu mạnh. Tôi cũng nói : sau khi khiêu vũ phải dùng đôi điều suy niệm tốt lành thánh thiện để chận đứng các cảm tưởng nguy hiểm mà cuộc vui chơi vô bổ kia đã có thể lùa vào tâm trí ta. Suy niệm như thế nào ? 


1) Lúc con đang bận khiêu vũ, bao linh hồn đang bị thiêu trong lửa hỏa ngục vì tội phạm trong lúc khiêu vũ hoặc vì khiêu vũ. 


2) Bao nhiêu tu sĩ và nhà đạo đức đang lúc ấy ở trước nhan Thánh Chúa, ca ngợi và chiêm ngưỡng vẻ tuyệt mỹ của Ngài. Ôi, thật thời giờ của các người ấy đã được dùng đúng chỗ hơn thời giờ của con ! 


3) Đang lúc con vui chơi, bao linh hồn qua đời trong âu lo khắc khoải. Muôn ngàn người đang đau đớn rên xiết trên giường bệnh trong bệnh viện hay ngoài phố… Thương thay, họ chẳng được an nghỉ chút nào. Con có thông cảm tình cảnh họ chăng ? Hay có nghĩ rằng ngày kia con sẽ phải rên xiết như họ, còn các kẻ khác sẽ nhảy múa như con làm lúc nãy ? 


4) Chúa Giêsu, Đức Mẹ, các Thiên Thần và các Thánh đã xem thấy con trong cuộc khiêu vũ. Ôi, các Ngài chắc thương hại con lắm, khi thấy con để lòng vui thú các chuyện hão huyền, chú tâm các cái vô lối ấy ! 


5) Thảm thay, lúc con mê mải trong cuộc vui chơi, thời giờ trôi qua, sự chết tới gần. Con hãy xem nó nhạo cười con, nó mời con đến vũ điệu tử thần của nó. Trong cuộc ấy, tội lỗi xưa của con sẽ rên xiết như tiếng đàn réo rắt và bước nhảy độc nhất của con sẽ là từ sự sống sang cõi chết. Khiêu vũ ấy mới thật là trò chơi qua thời giờ của kẻ hay chết : ở đây họ từ thời gian mà bước qua đời đời hạnh phúc hay đời đời bất hạnh. 


Tôi đề nghị mấy điểm suy niệm nho nhỏ ấy, còn Thiên Chúa sẽ gợi cho con nhiều điểm khác cũng cùng mục đích, nếu con có lòng kính sợ Ngài.

 
--oOo--

[1] Vấn đề khiêu vũ tác giả nói đây là nói theo thói tục Âu-Mỹ. Chương này cũng như chương sau, khiêu vũ có ý nói về loại “Ban gia đình” (Bal familial) thời đó. 
[2] Đây cũng là một tin tưởng sai lầm của các nhà vạn vật học xưa.