Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh
Bản dịch của Lm.Ph. HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.


PHẦN 5

Các lời chỉ dẫn để canh tân và duy trì linh hồn trong đời đạo đức.

CHƯƠNG 10

SUY NIỆM THỨ NHẤT : GIÁ TRỊ CAO QUÝ CỦA LINH HỒN

Con hãy suy vẻ cao quý, tuyệt hảo của hồn con. Linh hồn có trí thông minh, không những thấu triệt mọi sự trong thế giới hữu hình, mà còn biết các thiên thần, biết có thiên đàng, có Thiên Chúa chí tôn tuyệt đối nhân lành và siêu việt cao cả, biết có đời đời, và hơn nữa, biết cái cần để sống ở đời này, để được hợp với các thiên thần trên trời, và để được hưởng Chúa đời đời.

Ngoài ra linh hồn còn có một ý muốn rất cao quý, có khả năng yêu mến Thiên Chúa và không thể ghét Ngài vì tại Ngài. Con hãy xem lòng con có tính quảng đại biết bao. Cũng như không có gì hư thối có thể làm con ong lưu luyến ngoài các thứ hoa, thì lòng con cũng chẳng tìm nơi an nghỉ nào ngoài Thiên Chúa, chẳng loài thụ sinh nào có thể thoả mãn lòng con. Con cứ mạnh bạo nghĩ lại các thú vui say mê nhất xưa kia đã ngự trị lòng con : xét xem phải chăng chúng chỉ đem lại phiền muộn, gây nhiều cảm nghĩ xót xa và lo lắng ngổn ngang. Con có thấy lòng con khổ sở điêu đứng giữa các buồn lo ấy không ?

Than ôi ! Khi lòng ta chạy theo các vật thụ tạo cách xoắn xít ân cần, tưởng chừng đem lại thỏa mãn cho nguyện vọng của mình. Nhưng thoạt gặp, thì ảo tưởng tan tành, chẳng có gì có thể thỏa mãn lòng ta. Thiên Chúa muốn cho lòng ta chẳng tìm được nơi nào yên nghỉ như con bồ cầu của ông Noe thả ra khỏi tàu, ngõ hầu phải quay về với Chúa là nguồn gốc. Ôi ! Lòng ta chan chứa bao vẻ đẹp cao quí ! Tại sao ta bắt nó phụng sự các thụ tạo ngược ý nó ?

Hỡi linh hồn  tốt đẹp của tôi – con hãy nói thế – ngươi có thể hiểu biết và ước ao Chúa, tại sao ngươi đi vui đùa với các vật thấp hèn ? Ngươi có thể mong đạt đời đời, tại sao lại tìm lạc thú mau qua ? Đứa con hoang đàng nói trong phúc âm hối hận vì đáng lẽ nó có thể ăn uống sung sướng nơi nhà cha mẹ, bây giờ lại phải ăn vụng đồ ăn bẩn thỉu của lợn heo. Hỡi hồn tôi, ngươi có thể được Thiên Chúa ; khốn kiếp cho ngươi nếu ngươi mãn nguyện với các thấp hèn dưới Thiên Chúa.

Con hãy cố gắng nâng hồn con với những ý tưởng ấy. Hãy chỉ cho hồn thấy bản tính trường cửu của nó và nó xứng đáng sống đời đời. Nhờ ý đó con thúc giục lòng thêm can đảm.


CHƯƠNG 11

SUY NIỆM THỨ HAI : CAO TRỌNG CỦA NHÂN ĐỨC

Con hãy suy : chỉ có nhân đức và lòng đạo mới làm linh hồn vui sướng hạnh phúc ở đời này ; và hãy suy nhân đức tốt đẹp ngần nào. Con đem nhân đức đối chiếu với các tính hư, nết xấu tương phản thì sẽ thấy ! Đức nhẫn nại dịu dàng biết bao so với giận dữ ; đức hiền từ so với nóng nảy và buồn phiền, đức khiêm nhường ngược hẳn với kiêu hãnh và tham vọng ; lòng quảng đại trái hẳn với hà tiện bủn xỉn, ganh tị ; đức tiết độ tương phản với tính buông tuồng phóng túng ! Khi đã tập tành thuần thục, các nhân đức có đặc tính kỳ diệu làm cho linh hồn nếm thấy ngọt ngào, êm ái vô song. Ngược lại các tính hư gây nơi hồn cảm giác vô cùng mệt mỏi, chán ngán. Ta còn đợi gì mà không giơ tay thu tích lấy các ngọt ngào thú vị ấy ?

Về các tính nết xấu, ai có ít, thì không thỏa, kẻ có nhiều thì đâm bất mãn : Còn về nhân đức, ai mới có chút ít, đã được thỏa lòng, càng có nhiều càng tăng vui thích. Ôi đời thánh đức, đời đẹp biết bao, êm dịu, dễ chịu và ngọt ngào ! Cực phiền sẽ bớt đắng cay, yên ủi thêm êm ái ! Không có ngươi, cái lành cũng thành khốn khó, và lạc thú chứa chan phiền muộn, xao xuyến và sa ngã. Ai biết ngươi, đều phải nói như đàn bà xứ Sa-ma-ri-a kia : “Lạy Ngài, ban cho con nước ấy !”. Đó là lời than thở, khao khát mà hai thánh nữ Tê-rê-xa và Ca-ta-ni-a thành Giênơ (Genes) quen làm, tuy về vấn đề khác.


CHƯƠNG 12

SUY NIỆM THỨ BA : GƯƠNG CÁC THÁNH

Con hãy xem gương các Thánh : có gì mà các đấng ngần ngại không làm để yêu mến Thiên Chúa và nên thánh ? Kìa các đấng Tử Đạo kiên gan bền chí : Có hình khổ nào mà các đấng đã không phải chịu, mà sao vẫn giữ vững lòng trung ? Song nhất là những thanh nữ, phụ nữa tươi đẹp khả ái kia, trắng trong hơn huệ, hồng hào hơn hoa hồng vì đức mến, có người mới chỉ có 12 tuổi thơ, người khác 13, 15, 20 hay 25. Các đấng thà chịu trăm nghìn cực hình còn hơn từ chối đức tin, và còn hơn từ bỏ quyết định sống đời thánh đức.

Nên có đấng thà chết chẳng thà mất đức trinh khiết, còn đấng khác, đành hy sinh mạng sống chẳng thà bỏ sự giúp đỡ kẻ hoạn nạn, yên ủi kẻ ưu sầu và chôn cất kẻ chết. Ôi lạy Chúa ! Phái đào tơ liễu yếu đã tỏ ra can trường biết bao trong các trường hợp đó !

Con hãy xem các thánh hiển tu. Các ngài đã có can đảm biết bao khi khinh bỏ trần gian ! Các ngài đã làm thế nào để kiên gan bền chí trong các điều quyết định ! Không gì có thể làm các ngài đổi lòng ! Các ngài đã không sẻn so ôm ẵm lấy các điều dốc lòng, và đã thực hành không thiếu sót.

Thánh Au-gu-ti-nô đã nói về mẹ ngài là bà thánh Mô-ni-ca ? Thánh nữ đã trung kiên thờ phượng kính mến Thiên Chúa trong bậc đôi bạn cũng như trong lúc góa bụa ! Còn thánh Hiê-rô-mi-nô nói gì về con thiêng liêng ngài là Paola : Nàng vững vàng giữa bao ngang trái cuộc đời, phải trải qua bao biến cố, tai nạn ! Song phần ta, xem gương các thánh ấy, ta sẽ làm gì ? Các ngài cũng giống như ta bây giờ : Các ngài đã hoạt động cho cũng một Thiên Chúa, cho cũng các nhân đức như ta, thì tại sao, ta lại không làm như các ngài trong địa vị hiện thời, theo bậc sống ta để giữ vững quyết định quý báu và lòng cương quyết phụng sự Chúa ?