Hiện Tượng Ma Nhập và Trừ Tà
Bài viết “Tiếng Chuông Báo Động về Vấn Đề Nhân Điện và Hiện Tượng Ma Nhập” được đăng ở www.take2tango.com tháng 8 năm 2007 đã khiến nhiều người chú ý. Đây là lời người chị lấy tên là BM kể chuyện thật về hai người em gái đã bị tà nhập trong một khóa học chữa bệnh ở Việt nam.
Bà chị này ở Mỹ cũng có kiến thức và kinh nghiệm trong môi trường làm việc bên Mỹ, đã có dịp tiếp xúc với một số bệnh nhân mắc bệnh tâm thần thì thấy khác với với trường hợp hồn ma nhập nơi hai người em gái ở Việt nam. Nếu bệnh tâm thần là phân liệt dạng hoang tưởng (Disassociative Identity Disorder (Multiple Persoanlity Disorder), tức là có hai nhân cách (duo personalities) thì bệnh nhân không nhớ được những gì mình đã làm khi nhân cách thứ hai chiếm hữu tâm trí cơ thể họ. “Trường hợp của hai người em gái thì khác hẳn, cả hai đều biết rất rõ mình là ai, không hề bị lẫn lộn nhân cách ngay cả khi người âm (tức hồn ma) trong hai em nói chuyện với hai em bằng tư tưởng. Xin nói rõ hơn là người âm trong hai em tôi không hề lên tiếng nói được trong đầu, mà họ chỉ gởi tư tưởng chạy trong đầu như kiểu email, tôi gọi là email thoughts cho hai em hiểu.”
CHUYỆN MA NHẬP NĂM 2007
Khoảng đầu tháng 4 năm 2007, qua lời giới thiệu của một người cháu ruột, hai người em gái (tạm gọi là A và B) đã đến thọ giáo với thầy N trong một khóa học chữa bệnh trong 6 ngày. Khi đến học, thầy để tay lên đầu và trán để mở luân xa số 7 và 6 bằng nhân điện của chính thầy, và tiếp những luân xa khác từ 5, 4, 3, 2, 1. Luân xa số 7 và 6 có thể là cửa ngõ của xác thân mở tới thế giới vô hình.
Trong trường hợp cô B, chỉ sau 5 phút, và cô A thì sau 4 ngày, khi thầy dùng nhân điện của thầy để mở luân xa, thì hai cô bắt đầu vái lạy tứ phương, và những bệnh đau lưng cũng như hậu quả của việc mổ cột xương sống cách vài tháng trước tự nhiên biến mất. Hai cô rất vui vẻ sung sướng nghe lời thầy dạy bảo là khi muốn chữa bệnh cho mình hoặc người khác thì chỉ cần kêu “6, 7, hãy chữa bệnh này đi!” là 6, 7 (tức luân xa 6, 7) sẽ làm đúng y như vậy. Cô A còn hân hoan khoe với bà chị bên Mỹ qua điện thoại rằng 6, 7 của cô rất giỏi, có lần sơ ý bị đứt tay khi mở hộp máu chảy dầm dề, cô liền kêu 6, 7 cầm máu lại là máu ngưng liền. Cô A này kể một cách say mê và còn khuyên bà chị về Việt nam để học khóa chữa bệnh với thầy N. Bà chị này khó mà tin nổi những chuyện như Liêu Trai Chí Dị vậy!
“Bẵng đi đến khoảng cuối tháng 6 năm 2007, em trai tôi ở Sài gòn bỗng gửi email cho cả đại gia đình bên Mỹ rằng em A và em B nay đã phát hiện ra rằng 6, 7 của hai em thực chất là hai hồn ma vất vưởng vốn đã chết từ mấy chục năm nay, qua sự mở luân xa của thầy N, mà xâm nhập cơ thể của hai em, và đang mở chiến dịch chiếm hữu đầu óc rồi dần dần thân xác của hai em. Em B hiện đang rất vất vả đối phó với con ma trong B, còn con ma trong A thì êm ả hơn nhưng dùng chiến thuật ngọt ngào như mía lùi để chiếm hữu lòng tin của em A… Con ma trong em B thì rất lắm mồm, nói huyên thuyên suốt ngày toàn chuyện hắn ta củng gia đình bị giết như thế nào ở Cambodia trong thời kỳ Khmer Đỏ 1975…Còn con ma nhập vào em A thì tự xưng là một vong nữ có tên rất đẹp, tôi không tiện nêu lên ở đây. Con ma này nói rằng cô ta sinh năm 1901, là con một gia đình gốc Việt giầu có bên Căm-bốt. Cô ta là nữ sinh trường Marie Curie nói tiếng Pháp rất giỏi…”
Bà chị này cũng nói rõ: “Không hiểu vô tình hay cố ý mà ông thầy N này (qua khóa học chữa bệnh) đã tạo cơ hội cho những hồn ma nhập vào các nạn nhân ngây thơ đến nộp mình cho quỉ mà lúc đầu các nạn nhân này tưởng rằng chỉ đi học để mong tự trị bệnh cho mình.”
TẠI SAO LẠI CÓ CHUYỆN MA NHẬP?
Linh mục Gabriele Amorth trong cuốn “Nhà Trừ Quỉ Kể Truyện” phát biểu: “Không có thần lành nào ngoài các thiên thần và cũng không có thần dữ nào ngoài ma quỉ. Hai công đồng của giáo hội (Lyon và Florence) đã nói cho chúng ta rằng linh hồn những người chết đi thẳng vào thiên đàng hoặc vào hỏa ngục hay luyện ngục. Hồn người chết hiện diện trong buổi lên đồng hoặc hồn người chết nhập vào người sống để hành hạ họ không ai khác ngoài ma quỉ. Rất hiếm khi Thiên Chúa cho phép linh hồn trở về trần gian, nhưng chúng tôi nhận thấy rằng chủ đề này vẫn hoàn toàn là những điều chưa biết. Cha La Grua cố gắng cắt nghĩa một số kinh nghiệm của ngài với những người bị quỉ nhập, nhưng tôi phải nói tóm gọn lại rằng đây là một vấn đề đòi hỏi phải nghiên cứu thêm nữa.” (trang 38-39)
Cuốn “Phù Thuật Việt Nam” của bác sĩ Lê Văn Lân thì đề cập tới bẩy vía. Giữa thể xác và thể hồn thì có thể vía, là cái tính khí của con người còn lại ngay sau khi chết. Khi cái tính khí lành thánh thì được siêu thoát lên, còn những loại tính khí nặng nề như thù ghét, oán giận, ham hố về danh vọng, tiền tài, dâm ô… thì không sao mà vượt lên được. Có thể đây là điểm giáo lý Công giáo muốn khai triển về những giai đoạn thanh tẩy gọi là luyện ngục? Đúng là sống sao chết vậy. Khi chết mà tâm hồn bình an không oán hận tiếc nuối thì sẽ thanh thản bay lên, còn không thì trở thành những vía dữ, những tà ma tìm cách gỡ gạc mà không được nữa vì không còn xác! Cái khổ “luyện ngục” ở chỗ là khi còn xác thì còn tìm cách thỏa những đòi hỏi ham hố tham sân si này, mà bây giờ không còn xác thì những dục vọng không được thỏa sẽ hành hạ tới cỡ nào! Vì thế mà cần lời cầu nguyện cũng như những việc bố thí lập công quả của người còn sống để được thanh tẩy và giải thoát khỏi những tính khí nặng nề của những dục vọng vô vọng cứ ghì xuống!
Tà ma loại dữ tuyệt vọng đã thành quỉ thì tìm cách nhập vào những thân xác của những người còn sống khi để ngỏ mà không có gì che chở bảo vệ, như trường hợp của cô A và B trên đây. Hoặc như bà chị BM trong chuyện kể trên đã tìm hiểu kỹ về hiện tượng ma nhập qua nhiều truyền thống và sách vở, thì thấy rằng khi tà ma có “sóng sinh học cộng hưởng với sóng sinh học của người còn sống thì sẽ nhập vào thân xác của những người này, và sẽ tìm cách chiếm hữu trí não của người bị xâm nhập trước rồi từ đó sẽ sai khiến các hành động của người này theo ý của vong linh. Các vong linh này là ma ác… Các vong linh này có tính khí giống hệt như tính khí họ khi còn sống, dù đã chết cách đây bao nhiêu năm…”
Như vậy cái tính khí của ma quỉ ham hố dục vọng hay thù ghét oán giận thì có khuynh hướng tìm đến và đôi khi nhập vào những người cũng đang có tính khí tương đồng, vì thế mà có câu:
Đồng thanh tương ứng,
Đồng khí tương cầu.
MỘT TRƯỜNG HỢP TRỪ TÀ
Người chị BM kể chuyện tiếp về trường hợp em B: “Chúng tôi đã nhờ nhiều sư tăng, ni sư và cả một cha bên Công giáo nói chuyện với hắn bằng bút đàm để khuyên nhủ, hỏi xem chúng tôi có thể làm gì để giúp hắn siêu thoát. Thoạt đầu hắn còn đóng vai trò tử tế nào là xin lễ cầu siêu ở chùa, rồi lễ trong nhà thờ… Chúng tôi đã thực hiện đầy đủ các yêu cầu này cho hắn thì cuối cùng hắn tuyên bố là hắn chỉ đòi hỏi thế để câu giờ mà thôi, chứ hắn hoàn toàn không có một ý định nào xuất ra khỏi người của em B cả… Hiện nay chúng tôi đang nhờ chị K. theo Công giáo ở Houston Texas hàng đêm gọi điện thoại trừ tà qua phone theo lời giới thiệu của một vị linh mục khả kính chuyên việc trừ tà tên là T. đang ở Mỹ… Khi chúng tôi liên lạc được với cha để xin giúp đỡ thì cha giới thiệu chị K. sẽ giúp em B hàng đêm qua phone. Thực tình khi nghe cha T. nói như thế tôi rất thất vọng và lẩm bẩm làm sao mà có thể trừ tà qua phone được, nghe cứ như chuyện hoang đuờng. Ấy thế mà lại là sự thực đấy các bạn ạ. Chị K. đã giúp em B qua phone bằng cầu nguyện, đọc Lời Chúa (Tân Ước), uống nước thánh, và con ma trong em B ngày càng yếu dần… Chị K. tin tưởng rằng em B sẽ đánh bật kẻ xâm lược ra khỏi cơ thể em trong vòng một thời gian ngắn, hy vọng thời gian không quá 20 ngày…Xin Chúa ban phước lành cho những người như chị K. Chúng tôi rất cảm kích trước sự giúp đỡ nhiệt thành của chị K. và cha T.”
Vào những tháng hè năm 2009, tôi có dịp dự khoá 18 tuần “Cầu nguyện bằng Kinh Thánh” tại New Orleans do cha T. hướng dẫn. Chị K. cũng luôn có mặt trong khóa này. Vì thế mà tôi có dịp hỏi về câu chuyện qua bài báo trên đây thì biết rằng điều đó có thật. Cô B hiện đã rất bình thường và ham thích đọc Kinh Thánh. Còn cô A lúc đầu có nhờ giúp đỡ, nhưng rồi lại theo một nhóm người khác về thông linh nên không biết thế nào nữa
ĐI TÌM KẺ TRỪ TÀ
Trên Mạng Lưới Dũng Lạc có một loạt bài “Đi Tìm Kẻ Trừ Tà” của linh mục Nguyễn Tầm Thường, dòng Tên, về một câu chuyện quỉ nhập có thật xảy ra cách đây hơn 20 năm, do chính tác giả tìm đến xứ Cái Bông, Ba Tri, Bến Tre, để tìm hiểu, phỏng vấn và quay phim tài liệu các nhân vật trong cuộc là cha sở, nạn nhân, và những nhân chứng vẫn còn đó...
(Xin mở www.dunglac.org trong mục Thần Khí – Chữa Lành ở cột bên trái trang chính)
“Nơi đây, hơn hai mươi năm về trước đã xôn xao một thời. Nơi xảy ra câu chuyện quỷ nhập vào một người thiếu nữ. Hơn hai mươi năm sau, tôi đến đây phỏng vấn, tìm hiểu và ghi lại chứng tích của những người còn sống về câu chuyện mà tôi tin có thật. Hiện tượng quỷ nhập.”
Câu chuyện được kể lại rất sống động và nhiều khi rùng rợn nữa!
“Cứ đêm bỏ nhà đi, cô Hồng (người bị quỉ nhập) ra nghĩa trang nằm ngủ với mồ mả. Nên trong lúc phỏng vấn, tôi hỏi cô Kim Chi (giáo lý viên vẫn giúp đỡ):
- Ra nghĩa trang một mình tìm người quỷ nhập như thế cô có sợ không? Nhất là nghĩa trang heo hút vào ban đêm.
Cô Kim Chi trả lời bằng một câu không ngờ:
- Thưa cha nó là quỷ thì làm gì phải sợ.
Có lẽ thấy tôi ngạc nhiên với câu trả lời ấy. Cô nói tiếp:
- Nếu là trộm cướp thì sợ vì nó có thể giết mình, chứ là quỷ nó làm gì được mình mà sợ, mình có Chúa mà.
Trong giây phút mà tôi gọi câu trả lời làm cho thời gian ấy đọng lại thành linh thiêng. Tôi xác tín điều đó quá đúng. Người ta thường lấy ma quỷ để doạ nạt. Có người tôi đến không dám ở nhà một mình. Họ sợ bóng sợ vía. Nói đến người chết là nói đến ma. Họ sợ nghĩa địa. Khi gia đình có người qua đời, tôi thấy chúng ta thường nói nhà có “đám ma”. Tại sao tự động gán hình ảnh ngiười chết là “ma”. Tôi thấy lối nói này phải được thay đổi. Và tôi đề nghị, người Kitô hữu hãy thay đổi kiểu nói này. Ta nên nói nhà có tang lễ thay vì nhà có “đám ma”. Tôi đang nghĩ về câu trả lời của người giảng viên giáo lý đã thực sự sống giáo lý này, thì cô ta nói tiếp:
- Quỷ nhập thì không sợ. Quỷ ám mới sợ cha à.
Tôi không hiểu rõ chị muốn nói gì. Thấy tôi nhíu máy im lặng, chị nói:
- Quỷ nhập, mình biết ngay là nó. Quỷ nhập chỉ làm những điều kinh thiên động địa, nhưng đâu làm gì được ta. Biết nó nhập, ta có thể trừ được. Con người quỷ ám là lòng họ gian ác, ngoại tình, thù oán, gian dối lường gạt. Họ vẫn đi nhà thờ, rước lễ mà tâm hồn không có bình an. Quỷ ám mới đáng sợ. Ai sống trong tội là sống trong tình trạng quỷ ám. Họ không làm những chuyện kinh thiên động địa, không ai biết, nhiều khi họ cũng không biết chính mình. Quỷ ám mới đáng sợ. »
Đã nhiều lần, cha sở là Lm. Nguyễn Văn Quang làm phép trừ tà thì quỉ nó ra rồi một thời gian lại vào lại. Khi thì dủng nước phép, khi thì thánh giá và dây các phép (stole). Riết rồi cha sở cũng không biết phải làm sao hơn. Cho đến ngày gia đình bằng lòng cho cô ta nhập Đạo Chúa qua nghi thức Rửa Tội. Đây cũng là ngày quyết liệt và căng thẳng, được tả lại chi tiết khiến người đọc cũng run luôn. Vì hôm đó rất đông người cả lương giáo tụ họp, có cả nhân viên nhà nước cộng sản họ đâu có tin thần thánh gì, mà nếu rửa tội trừ quỉ mà quỉ nó không chịu ra thì sao !
Đến giây phút lễ nghi thì người bị quỉ ám tìm cách tháo lui, nhưng đuợc mọi người giúp giữ lại.
«Trong giây phút rửa tội, chị Kim Chi quả quyết nghe thấy, vì khi cô Hồng quỳ xuống, mọi người đứng, thì chị Chi quỳ ngay bên cạnh sát cô Hồng. Lúc ấy có giọng nói từ phía cô Hồng:
- Ta trả lại thân xác mày. Ta đi đây.
Trong buổi phỏng vấn, khuôn mặt cha già lúc nào trầm ngâm. Ngài nói với tôi:
- Cha biết gì xảy ra không? Sau lễ rửa tội đó nó khỏi hẳn cho đến bây giờ, đã hơn hai mươi năm. Nếu là bệnh thần kinh thì tại sao sau rửa tội lại hết? Cha thấy ghê không.
Tôi im lặng. Cha già cũng thế. Hai chúng tôi cố hình dung một sự kiện không giải thích được. Tôi quan sát chung quanh tường nhà xứ. Lúc này tôi không phỏng vấn cha trong nhà thờ nữa, đang trong phòng khách nhà xứ rồi. Căn nhà xây dở dang vì chiến cuộc. Góc tường, cha treo một tấm bản đồ rất lạ. Đó là bản đồ giáo dân trong họ đạo. Bản đồ vẽ từng nhà, nhà nào nằm gõ đường nào, rõ chi tiết. Tôi hỏi ngài:
- Tại sao trước đó cha nhân danh Chúa trừ nó nhiều lần. Nó ra rồi lại nhập vào. Tại sao sau khi rửa tội xong nó không nhập vào nữa?
Vẫn dáng điệu trầm ngâm, bên tách trà, ngài nói nhỏ:
- Tôi nghĩ thế này, lúc trước tôi truyền cho nó ra. Nó ra nhưng rồi lại nhập, vì lúc ấy chưa có Chúa nơi cô ta. Rửa tội là đóng ấn bí tích thì khác chứ. Sau khi rửa tội xong, nó là con Chúa rồi. Có Chúa trong linh hồn cô ta rồi. Khác chứ. Làm sao nó dám nhập vào nữa.
Lời giải thích của cha già như ánh sáng lóe lên trong tâm trí tôi. Phải đúng như thế. Đấy là mầu nhiệm của các bí tích.
Phải chăng Chúa cho tôi nghe lời giải thích này để xác tín quyền năng các bí tích Chúa thiết lập. Những bí tích vô cùng cao quý mang ơn cứu rỗi linh hồn. Phải chăng đây là một ơn cho tôi. Vì là linh mục, tôi cử hàng các bí tích quá thường. Nếu linh mục không còn tinh thần khi cử hành bí tích, dâng lễ chóng qua, giải tội chóng qua, không chuẩn bị cử hành các bí tích thì đời sống linh mục quá buồn. Tất cả cuộc sống thành cử hành những nghi thức vô vị, thì cuộc đời cũng vô vị. Lời cha già giải thích đơn sơ nhưng tôi thích lời giải thích ấy. Sau lời giải thích đơn sơ ấy, tôi thấy mình quý các bí tích hơn. Tôi sẽ trân trọng hết tâm hồn khi cử hành các bì tích Chúa ban. »
NHỜ QUỈ MÀ TÌM LẠI ĐUỢC NIỀM TIN
Nhà báo Matt Baglio ở vùng San Jose California sang làm việc với Associated Press ở Roma để điều nghiên về chuyện trừ quỉ, vì ở Roma có đại học dạy cho các linh mục đến từ nhiều nơi trên thế giới chuyên về trừ quỉ.
Matt Baglio là người Công giáo nhưng vốn giữ đạo theo kiểu tài tử xuân thu nhị kỳ chỉ đi lễ Giáng Sinh và Phục Sinh thôi! Vậy mà ngay ngày đầu tiên bước vào khóa đã được khai mở một chân trời mới mẻ chưa từng biết về quyền lực tung hoành của ma quỉ rất mạnh trong thế giới ngày nay! Và chính trong thời gian này, Matt Baglio đã được trực tiếp chứng kiến những vụ trừ quỉ rất rùng rợn ghê sợ đến hoảng hồn. Quỉ la hét hành hạ người bị nhập và đôi khi đòi tấn công cả người đang trừ nó. Thế mà rồi nó phải run sợ trước nước phép, thánh giá, dây các phép và quyền năng của Thiên Chúa.
Quỉ có thật. Thế giới vô hình có thật, ở ngay gần mình chứ chẳng xa đâu. Chính nhờ chứng kiến những cảnh trừ quỉ mà Matt Baglio tìm lại được niềm tin vào sự hiện diện thật và quyền năng của Chúa.
Cha T. và chị K. trong câu chuyện trên đây cũng không làm chuyện gì lạ gì đâu. Chỉ là thực hành lòng tin tưởng vào sức mạnh của cầu nguyện, đặc biệt là cầu nguyện bằng Lời Chúa qua điện thoại. Cha T. nói với tôi rằng ông tổng thống Mỹ đánh nhau ở Iraq bằng phone đó thôi. Ông ta ngồi ở Washington mà ra lệnh do quyền lực của ông ấy chứ. Khi Lời Chúa được đọc lên thì chính Chúa đang hiện diện mà nói và ra lệnh chứ có phải chỉ là những hàng chữ kia đâu ! Lời Chúa như vậy thì thật sống động và đầy quyền năng: «Lời Thầy nói với anh em là Thần Khí. » (Ga 6 :63)
Cách thức này bây giờ khá phổ biến trong hội thánh Công giáo, nhất là qua phong trào Canh Tân Đặc Sủng, gọi là cầu nguyện giải thoát (prayer of deliverance). Còn nghi thức trừ quỉ (exorcism) trong những trường hợp quỉ nhập rõ ràng (thường phải qua giai đoạn trắc nghiệm của y khoa) và công khai thì dành cho giám mục và một số linh mục được giám mục chỉ định mà thôi, vì đòi hỏi phải được chuẩn bị rất kỹ để đối phó và thi hành quyền thay mặt cho cả hội thánh.
Nhưng xét cho đến cùng thì ai mới là người trừ quỉ? Đó phải là chính Chúa. Còn mình thì chỉ tin tưởng và xin Chúa ra tay quyền năng giải thoát mà thôi.
Cả cuốn sách « Nghi Thức Trừ Quỉ, Việc Huấn Luyện Một Nhà Trừ Quỉ Thời Mới » (The Rite, The Making of a Modern Exorcist) Matt Baglio kể lại rất sống động về những chuyện trừ quỉ. Và những dòng cuối cùng kết cuốn sách là những tâm tình thật chân thành cảm động.
Một hôm, sau khi dự vụ trừ quỉ do cha Bamonte cho một người đàn bà lên cơn la hét vào ảnh Đức Mẹ, trên đường lái xe về Matt Baglio bỗng thấy mùi hoa thơm tràn ngập xe mình, đang khi lái xe qua vùng nhiều phân chiên quanh đó ! Hương hoa từ đâu tới thì không rõ. Cha Bamonte chả nói rằng Đức Mẹ thường đến trợ giúp những người đang kêu xin đó sao ? Chính lúc cha Bamonte trừ quỉ cho người đàn bà đó thì tôi thầm thĩ đọc một kinh cầu nguyện với Đức Mẹ (chắc là kinh Kính Mừng). Tôi đâu ngờ rằng một cử chỉ nhỏ bé đó của tôi lại ảnh hưởng tới việc trừ quỉ sao ? Tôi đã từng nghe nói về hương hoa như vậy thường liên hệ tới Đức Mẹ hay một cảm nghiệm huyền nhiệm nào đó. Một đìều chắc chắn là mùi hương hoa này không đến từ ngoài xe. Cảm nghiệm này chỉ kéo dài mấy phút, dù tôi không giải thích được. Nhưng một điều chắc chắn là mùi hương hoa này đã tràn ngập hồn tôi bằng một niềm vui vô bờ bến. (The Rite, trang 239)
Lm. Trần Cao Tường.