(từ cuốn "The Imitation of Christ" do Aloysius Croft dịch từ nguyên bản tiếng La Tinh)
Cuốn 1: NHỮNG TƯ TƯỞNG HỮU ÍCH CHO ĐỜI SỐNG CỦA LINH HỒN
Chương 10: Tránh Trò Chuyện Vô Ích
Phải tránh xa chuyện tầm phào bằng mọi giá, vì khi thảo luận về chuyện thế gian, dù thành thật đến đâu đi nữa, đó là một sự sao nhãng lớn lao vì chúng ta dễ bị lọt bẫy và say mê sự phù phiếm.
Nhiều khi tôi ao ước phải chi mình giữ được sự bình an và đừng giao du với con người. Thật vậy, sao chúng ta lại trò chuyện và tầm phào với nhau mà khi chấm dứt câu chuyện lương tâm chúng ta không khỏi bối rối? Chúng ta làm như vậy vì tìm kiếm sự an ủi qua sự trò chuyện với người khác và muốn dịu bớt tâm trí mệt mỏi vì những ý nghĩ linh tinh. Bởi đó, chúng ta nói và nghĩ thật trìu mến về những điều rất ưa thích hoặc những điều rất ghét. Nhưng, thật buồn mà nói rằng, thường chúng ta nói một cách vô ích và không có mục đích; vì sự vui thú bên ngoài này thường ngăn cản sự an ủi của Thiên Chúa bên trong tâm hồn.
Do đó, chúng ta phải tỉnh thức và cầu nguyện để thời gian đừng trôi qua một cách vô ích.
Khi đúng lúc phải nói, hãy nói điều gì có lợi cho giáo dục.
Các thói quen xấu và sự lãnh đạm với thăng tiến tâm linh không giúp chúng ta gìn giữ miệng lưỡi. Ngược lại, thành khẩn trò chuyện về vấn đề tinh thần là một trợ giúp lớn lao cho thăng tiến tâm linh, nhất là khi chúng ta cùng một tinh thần và tâm trí trong Chúa