Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh
Bản dịch của Lm.Ph. HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.


PHẦN 5

Các lời chỉ dẫn để canh tân và duy trì linh hồn trong đời đạo đức.

CHƯƠNG 04

XÉT MÌNH VỀ CÁCH ĂN Ở ĐỐI VỚI CHÚA

1. Con có những tâm tình nào trước tội trọng ?

Con có dốc lòng mạnh mẽ không bao giờ phạm dù bất cứ sự gì xảy đến không  ?

Dốc lòng ấy con có nắm giữ được đều đều từ ngày con tuyên bố cho đến bây giờ không ?

Điều dốc lòng này là nền tảng cho sinh hoạt thiêng liêng của con.

2. Con có thái độ nào đối với Giới luật của Thiên Chúa ?

Con có cho chúng là tốt, êm ái, dễ chịu không ?

Con ơi ! ai có bao tử tốt, lại sành ăn, thì chọn món ngon và bỏ món dở ?

3. Tâm trạng con thế nào đối với các tội nhẹ ?

Ta không thể không phạm nó đôi lần, song trong con có hướng chiều riêng nào về tội nhẹ nào không ?

4. Lòng con thế nào đối với các việc đạo đức ?

Con yêu thích ? Quý trọng ? hay khó chịu tức bực? Hay chán ngán ?

Con thích việc nào hơn, hay không thích việc nào?

Nghe lời Chúa, đọc lời Chúa, suy ngắm, nâng lòng lên Chúa, xưng tội, bàn hỏi việc thiêng liêng, dọn rước lễ, rước lễ, hãm bớt các tâm tình xúc động, trong số các việc ấy, cái gì con chê ghét ?

Nếu con thấy không ưa thích một điều gì trong số đó, hãy xét xem nguyên cớ tại sao ?

5. Tâm hồn con ăn ở sao đối với chính Thiên Chúa ?

Lòng con có vui thích nhớ đến Ngài không ?

Con có còn cảm thấy hương vị êm ngọt sau đó không ? Vua Đavít nói : “Tôi tưởng nghĩ đến Chúa và lòng tôi rộn niềm vui”.

Con có cảm thấy lòng con dễ dàng yêu mến Chúa, và ưa thích được nếm hương vị của tình mến ấy không ?

Lòng con có phấn chấn khi nghĩ đến sự cao cả vô biên của Thiên Chúa ? đến lòng nhân từ và hiền hậu của Ngài ?

Nếu đang khi mải lo việc đời và giữa các phù vân thế gian mà con chợt nhớ đến Chúa, nhớ tưởng ấy có được con đón nhận không ? có làm tâm hồn con lưu luyến không ?

Con có thấy trái tim con như hướng về Thiên Chúa ? và một cách nào như muốn băng tới Ngài không ? đã hẳn, nhiều linh hồn sống như thế.

Một người chồng từ xa trở về gia đình, thoạt khi vợ biết tin và nghe thấy tiếng chàng, dù có bận việc gì hay tâm trí lo âu suy nghĩ gì đi nữa, nàng sẽ gạt bỏ mọi suy tưởng khác để chỉ còn nghĩ đến người nàng yêu. Các linh hồn yêu Chúa nhiều cũng vậy, dù bận việc, khi chợt tưởng nhớ đến Chúa, họ liền quên mọi sự, chỉ còn vui sướng nhớ được đến Chúa. Đó là một dấu rất tốt !

6. Con có lòng thế nào đối với Chúa Giêsu Kitô, là Thiên Chúa làm người ?

Con có còn thích ở bên Ngài ?

Ong mật vui thích sống quanh bên mật, và ong vẽ xúm quanh chỗ nhơ bẩn ; các linh hồn tốt lành cũng vui thích sống gần Chúa Giêsu Kitô, đem hết tình âu yếm đối với Ngài. Còn các linh hồn xấu xa thì tìm vui thú nơi các phù vân giả trá.

7. Lòng con thế nào đối với Thánh Nữ Đồng Trinh Maria, các Thánh và Thiên thần giữ mình của con?

Con có yêu mến các Đấng nhiều không ?

Con có trông cậy đặc biệt nơi lòng ưu ái của các Đấng không ?

Con có thích các ảnh tượng, ham thích và ca ngợi các Đấng không ?

8. Xét về miệng lưỡi :

-  Con nói năng thế nào về Thiên Chúa ?

-  Con có thích nói ca tụng Thiên Chúa theo địa vị và hoàn cảnh của con không ?

-  Con có thích dâng lên Chúa những bài thánh ca không ?

9. Xét về các viêc làm :

-  Con có lưu tâm làm sáng danh Thiên Chúa và làm đôi việc bên ngoài để tôn kính Ngài không ? Vì ai yêu mến Thiên Chúa cũng yêu lây cả sự trang hoàng cung điện Ngài.

-  Con có nhận thấy mình đã dứt bỏ đôi tình luyến ái, khước từ đôi sự gì vì Thiên Chúa chưa ? Bởi vì hy sinh đôi cái vì người yêu là dấu yêu thật.

-  Từ trước đến nay con đã từ bỏ gì vì mến Chúa ?


CHƯƠNG 05

TỰ VẤN VỀ BỔN PHẬN ĐỐI VỚI CHÍNH MÌNH

1. Con yêu mình thế nào ?

-          Con có yêu mình quá về sự đời này chăng ? Nếu quả tình có thế con chắc sẽ ước ao sống mãi ở trần gian, và sẽ lo lắng hết sức mình để định cư ở đời.

Nếu con yêu mình vì thiên đàng chắc con sẽ ước ao, ít nữa con sẽ bằng lòng chấp nhận dễ dàng rời khỏi trần gian này giờ nào Chúa muốn.

2. Con có tôn trọng thứ tự trong sự yêu mình không ? Vì yêu mình cách hỗn độn sẽ làm hư hại cho mình. Còn yêu mình cách trật tự đòi ta yêu hồn hơn xác, đòi ta chăm lo tập nhân đức hơn lo tìm sự gì khác, và ta phải lo được danh giá trên trời hơn là được danh giá mau tàn nơi thế.

Tấm lòng có trật tự sẽ luôn tự nhủ mình : “Nếu tôi lo về việc này việc nọ, các thiên thần sẽ nghĩ sao ? Chứ không phải : “người ta sẽ nghĩ sao ?”.

3. Con dành tình thương nào cho trái tim con ?

Con có tức bực khi phải giúp đỡ nó và chịu đựng các tật xấu nó ?

Than ôi ! con phải chăm nom, phải cứu giúp và tìm cách cứu vớt nó khi các tình dục quấy phá nó. Con hãy để mọi sự khác ra một bên để lo việc này trước.

4. Con cho mình là gì trước mặt Thiên Chúa ? đã hẳn không là gì cả !

Một con ruồi tự nhận mình là không trước một hòn núi, xét ra chẳng có gì là quá khiêm nhường, một giọt nước sánh với biển cả, một tia lửa sánh với mặt trời cũng vậy. Nhưng khiêm nhường là ở chỗ đừng cho ta trọng hơn kẻ khác, và muốn kẻ khác quá trọng ta, chuộng ta. Về điểm này, con thấy mình thế nào ?

5. Về miệng luỡi :

-          Con có khoe mình con, cách này hay cách khác không ?

-          Con có tặng khen mình khi con nói về mình không ?

6. Về việc làm :

-          Con có tìm những thú vui làm hại sức khỏe không ? Tôi muốn nói đến các thú vui vô ích, vô chủ đích, như thúc khuya, mà không có cớ cần thiết v.v…


CHƯƠNG 06

XÉT CÁCH CƯ XỬ ĐỐI VỚI ĐỒNG LOẠI

Vợ chồng với nhau, thì phải thương yêu nhau cách êm ấm bình tĩnh, bền vững và liên lỉ, yêu trước hết mọi người khác, vì Thiên Chúa truyền và muốn vậy. Ta cũng nói như vậy về con cái, bà con thân gần, cả đến các bạn hữu, mỗi người theo thứ bậc họ.

Nói cách chung, con yêu thương người đồng loại thế nào ?

Con có yêu họ thật lòng và vì mến Chúa không ? Để có thể nhận xét rõ về điểm ấy, con hãy nghĩ đến đôi người thường quấy rầy và có tính khó chịu : chính ở đây ta thực hành đức yêu người vì mến Chúa, càng hơn nữa nếu đó là kẻ làm hại ta, hoặc bằng lời nói hay việc làm. Con hãy xét xem lòng con có thành thật với họ không ? Xét xem con có phải khó khăn chiến đấu lắm mới yêu họ được không ?

Con có mau miệng nói xấu người ta, nhất là kẻ con không yêu chăng ?

Con có làm hại người khác trực tiếp hay gián tiếp không ? chỉ cần suy nghĩ một chút, con sẽ nhận thấy điều ấy ngay.