BÀ LÀ AI ?
CHỨNG TỪ TRUNG THỰC VÀ ĐẦY XÚC ĐỘNG
CỦA MỘT KÝ GIẢ TIN LÀNH VỀ ĐỨC MẸ
Paraclete Press, Orleans, Massachussets, 22nd Printing, 1996.
[BBT] Mạng lưới Khơi Nguồn (Khoi-Nguon.com) xin chân thành cám ơn Linh mục Phêrô Hoàng Minh Tuấn, CSsR đã dịch ra tiếng Việt và cho phép chúng con được đăng lên mạng cho mọi người được hưởng ân huệ của Chúa. Xin Chúa trả công bội hậu cho cha.
Chương 7
VÀ TIẾP TỤC...
Lần này, tôi không muốn đợi đến thứ sáu mới bắt đầu viết phần thứ ba; tôi chỉ đợi được đến thứ năm thôi! Tôi nhận được đủ thứ câu hỏi: thế nào, tại sao... và tôi quyết định để chính các thị nhân trả lời cho họ. Một trong những yếu tố vững vàng nhất trong cuốn sách của Cha Svetozar, là những cuộc phỏng vấn các em, do tác giả và một linh mục khác, cha Tomislav Vlasic, thực hiện.
Trong phần ba này, tôi muốn nêu nổi bật hai nhân vật đã cùng nhau làm nên một việc rất thú vị, đó là trả lời giùm cho các câu hỏi mà tôi đang nhận được rất nhiều.
Ngày 18-12-1985
Phần 3: Phỏng vấn các thị nhân
Mới đó mà hai tuần lễ đã trôi qua, từ khi tôi bắt đầu phát hành loạt bài báo đặc biệt tường thuật việc Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Thiên Chúa, đang hiện ra cho một nhóm thiếu niên ở Nam Tư.
Các bài báo này đề cập đến một đề tài khó viết nhất mà tôi đã từng thử trong đời ký giả, nhưng nếu xét trên quan điểm đã làm được một điều gì xứng đáng, thì đó lại là loạt bài làm tôi hài lòng nhất. Về phương diện nghề nghiệp, tôi muốn độc giả xem đây là một việc thông tin khách quan: còn cá nhân tôi, tôi muốn nó gợi lên nơi bất cứ ai đọc nó, ý muốn củng cố mối quan hệ của họ với Thiên Chúa và với đồng loại. Đó là mục đích sự xuất hiện những trang viết này, nhân dịp lễ Giáng Sinh.
Tuần này, chúng ta đề cập đến hai cuộc phỏng vấn hai trẻ thị nhân. Những câu đáp được lấy trực tiếp từ băng ghi âm cuộc nói chuyện với chúng. Tôi tự ý bỏ bớt vài phần, để có thể cho trích đăng càng nhiều càng tốt những bài phỏng vấn ấy.
Trích từ sách “Các cuộc hiện ra của Đức Mẹ ở Mễ Du”, của linh mục Svetozar Kralijevic - dòng Phan Sinh :
Cha Vlasic phỏng vấn Mirjana
Cha Vlasic: Mirjana, chúng ta đã lâu không gặp nhau, vậy cha mong con vui lòng kể lại cho cha nghe về các lần hiện ra của Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc, và nhất là những biến . cố có liên quan đến con.
Mirjana: Con đã được thấy Đức Trinh Nữ Maria Diễm Phúc suốt mười tám tháng qua, và con nghĩ là đã hiểu được Đức Mẹ nhiều. Con cảm thấy Người thương con bằng tình mẫu tử, do đó, con có thể thoải mái hỏi Người về bất cứ điều gì con muốn biết. Con có xin Người giải thích đôi điều về thiên đàng, luyện ngục và hỏa ngục mà con chưa hiểu rõ; chẳng hạn, con hỏi Đức Mẹ tại sao Thiên Chúa có thể nhẫn tâm đẩy người ta xuống hỏa ngục, để phải chịu đau khổ đời đời. Con thiết tưởng: nếu có người phạm tội ác và phải bị đi tù, người ấy chỉ ở đó một thời gian rồi được tha về; nhưng xuống hỏa ngục thì sao lại mãi đời đời? Đức Mẹ bảo con rằng: những linh hồn phải sa địa ngục không còn nghĩ tốt về Chúa nữa, và họ nguyền rủa Chúa càng ngày càng hơn. Vì vậy, họ đã trở nên một phần của hỏa ngục, và họ đã chọn không muốn được giải thoát khỏi đó. Rồi Đức Mẹ nói với con là luyện ngục có nhiều cấp: có những cấp ở gần hỏa ngục và những cấp cao hơn, cao hơn về hướng thiên đàng. Đức Mẹ nói: Đa số người ta tưởng là các linh hồn được giải thoát khỏi luyện ngục để lên thiên đàng vào ngày lễ Các Thánh Nam Nữ (và Các Đẳng), nhưng (thực ra) phần đông các linh hồn được đưa về thiên đàng vào ngày Lễ Chúa Giáng Sinh.
Cha V.: Con có hỏi Đức Mẹ tại sao Thiên Chúa cho phép có hỏa ngục không?
Mirjana: Thưa không, nhưng về sau, con có trao đổi với dì con về điều đó. Dì con nói: Thiên Chúa nhân từ biết là chừng nào! Do đó, con nói là con sẽ hỏi Đức Mẹ tại sao mà Thiên Chúa có thể...
Cha V.: Theo như con vừa nói, thì đơn giản là như thế này: người nào chống đối Thiên Chúa khi còn sống tại thế sẽ tiếp tục cuộc sống của họ sau khi đã ly trần, để chống đối Thiên Chúa trong hỏa ngục?
Mirjana: Quả thực, con vẫn nghĩ nếu một người sa hỏa ngục... sao dân chúng không cầu nguyện để họ được cứu rỗi ? Sao Thiên Chúa có thể nhẫn tâm bịt tai không nghe họ cầu xin? (ý muốn hỏi: những người trong hỏa ngục không cầu nguyện sao và Thiên Chúa không nghe lời họ cầu xin sao?)(4) Thế là Đức Mẹ liền giải thích cho con thế này: Những người ở trong hỏa ngục không cầu nguyện gì cả, thay vào đó, họ trách Thiên Chúa về mọi sự. Trong thực tế, họ trở nên một với hỏa ngục và sống quen với hỏa ngục. Họ tức giận, căm hờn Thiên Chúa và họ đau khổ, nhưng họ luôn từ chối cầu nguyện với Thiên Chúa.
Cha V.: Để xin Chúa ban ơn cứu rỗi à?
Mirjana: Ở hỏa ngục, họ còn ghét Thiên Chúa nhiều hơn.
Cha V.: Về luyện tội, con nói là nhiều linh hồn thường xuyên cầu nguyện, và thỉnh thoảng được phép liên lạc thông tin với người còn sống trên trần, và họ được hưởng những ơn ích do lời cầu nguyện của kẻ còn sống, phải không?
Mirjana: Thưa cha vâng, những lời cầu nguyện của người còn sống cho các linh hồn, trước kia khi còn sống không chịu cầu nguyện cho ơn cứu rỗi của mình, thì nay được áp dụng cho các linh hồn trong luyện tội đang cầu xin được cứu rỗi.
Cha V.: Đức Mẹ phải chăng đã nói với con là ngày nay, nhiều người sa xuống hỏa ngục ?
Mirjana: Vừa rồi con có hỏi Đức Mẹ về điều này, và Đức Mẹ nói là: Ngày nay, phần đông người chết rơi vào luyện ngục, một số lớn sa xuống hỏa ngục, chỉ một số ít lên thẳng thiên đàng.
Cha V.: Chỉ một số ít lên thẳng thiên đàng thôi sao?
Mirjana: Vâng, chỉ một số ít - một số nhỏ nhất - lên thiên đàng.
Cha V.: Con có hỏi về những điều kiện để vào thiên đàng không?
Mirjana: Thưa không, con không hỏi, nhưng chúng ta cũng dư biết là cần có những điều kiện gì rồi. Thiên Chúa không tìm kiếm những tín đồ vĩ đại, nhưng đơn giản những ai tuân giữ đức tin và sống bình an, không gian dối, hiểm độc, xảo trá.
ChaV.: Điều này là do con diễn giải đấy chứ?
Mirjana: Vâng, sau khi nói chuyện với Đức Mẹ, con đi đến kết luận thế này: không ai buộc phải làm những phép lạ cả thể, hay những việc đền tội nặng nề, chỉ cần sống một cuộc đời đơn sơ và an hòa.
Cha V.: Vậy ngoài chuyện thiên đàng, hỏa ngục và luyện ngục, dạo này còn có điều gì mới nữa không?
Mirjana: Đức Mẹ bảo con phải nói cho người ta là: ngày nay, nhiều người giữ đạo tùy theo cách họ xét đoán vị linh mục của họ. Nếu linh mục không thánh thiện, họ kết luận là không có Thiên Chúa. Đức Mẹ nói: “Các con không đi Nhà thờ để xét đoán các linh mục, để xem xét đời sống cá nhân của các ngài. Các con đi Nhà thờ để cầu nguyện và nghe Lời Thiên Chúa qua linh mục.” Điều này phải được giải thích cho dân chúng, vì nhiều người bỏ đức tin vì cớ các linh mục.
Hôm nay, cũng như đã từ lâu, Đức Trinh Nữ nói với con: Thiên Chúa và ma quỉ đối thoại với nhau, và ma quỉ cho là người ta chỉ tin vào Thiên Chúa khi cuộc sống họ yên ổn, tốt đẹp. Khi mọi việc trở nên tồi tệ, họ không tin vào Thiên Chúa nữa. Rồi họ phàn nàn, trách móc Thiên Chúa và hành động y như không có Thiên Chúa. Bởi đó, Thiên Chúa cho phép ma quỉ lộng hành trên thế giới trong vòng một thế kỷ, và ma quỉ đã chọn thế kỷ thứ 20. Ngày nay, như chúng ta đang thấy quanh ta, mọi người đều bất mãn: người ta không còn có thể sống với nhau được nữa. Những con số ly dị và phá thai là những thí dụ điển hình. Tất cả những điều này, Đức Mẹ bảo là việc làm của ma quỉ.
Cha V.: Lối sống ấy của loài người là do ảnh hưởng của ma quỉ chi phối, nhưng ma quỉ không cần phải ở trong họ chứ?
Mirjana: Không, không. Ma quỉ không ở trong họ, nhưng họ đang ở dưới ảnh hưởng của ma quỉ, tuy cũng đã có lúc nó nhập vào một số người.
Để ngăn chặn tai họa này, trong chừng mực nào đó, Đức Mẹ bảo chúng ta cần cầu nguyện chung nhau trong cộng đoàn, và chung trong gia đình. Đức Mẹ nhấn mạnh sự cần thiết của việc đọc kinh chung trong gia đình hơn cả. Mọi gia đình cũng cần có ít nhất một đồ vật đã được làm phép ở trong nhà, và nhà cửa cần được làm phép (rảy nước thánh) đều đặn.
Đức Mẹ cũng nhấn mạnh về sự thiếu tu sĩ, (linh mục), nhất là trong các làng nhỏ, như làng Mễ Du chẳng hạn. Ở đó, dân Serbia (theo đạo Chính thống) và người Hồi giáo chia rẽ nhau. Sự chia rẽ này không tốt. Đức Mẹ luôn nhấn mạnh là chỉ có một Thiên Chúa, còn dân chúng lại cổ võ sự chia rẽ không tự nhiên này. Một người không thể nào thật lòng tin Chúa, không thể là một người Công giáo chân chính, nếu người ấy bất kính đối với tôn giáo khác. Các bạn không thực sự tin vào Thiên Chúa, nếu các bạn giễu cợt các tôn giáo khác.
Cha V.: Thế thì vai trò của Chúa Giêsu Kitô là gì, nếu Hồi giáo là một tôn giáo tốt?
Mirjana: Đức Mẹ và con không bàn đến chuyện đó. Đức Mẹ chỉ giải thích và than phiền về sự thiếu đoàn kết tôn giáo, “nhất là trong các thôn làng”. Đức Mẹ nói là tôn giáo của mỗi người đều phải được tôn trọng, và dĩ nhiên, tôn giáo của chính mình.
Cha V.: Hãy nói cho cha biết: ngày nay, ma quỉ hoạt động đặc biệt tích cực ở nơi nào? Đức Mẹ có nói gì với con về điểm này không? Nó xuất hiện nhiều nhất qua ai và cách thức thế nào?
Mirjana: Phần lớn là qua những người có cá tính yếu đuối, luôn tự phân hóa trong nội tâm. Những người đó có ở khắp nơi, họ là những mục tiêu dễ dàng nhất cho ma quỉ tấn công. Nhưng nó cũng nhập vào đời sống của ngay cả những kẻ tin mạnh mẽ - các nữ tu chẳng hạn. Nó thích “cải hóa” những người tin hơn là người vô tín. Con giải thích điều này thế nào nhỉ? Cha đã thấy việc gì xảy đến cho con rồi đó.(5) Nó cố đem càng nhiều tín hữu về với nó càng tốt.
Cha V.: Vậy thì, chúng tôi có thể cho rằng một trong sáu các con sẽ tiết lộ ba bí mật trước khi Dấu lạ vĩ đại xuất hiện, các bí mật còn lại sẽ được tiết lộ từng cái một, có phải không? Có điều gì nữa về chuyện này không?
Mirjana: Thưa cha, không phải như vậy đâu, mà như vầy nè! Trước tiên, vài bí mật sẽ được tiết lộ - vài cái thôi. Rồi người ta sẽ tin thật là Đức Mẹ đang hiện diện ở đây, và sẽ hiểu ý nghĩa của Dấu lạ. Khi Jacov nói: ông Thị Trưởng sẽ là người đầu tiên chạy lên đồi, em ấy muốn nói chung đến hạng người cấp cao trong xã hội. Họ sẽ hiểu Dấu lạ đó là dịp phải hoán cải. Họ sẽ chạy lên đồi để cầu nguyện, và họ sẽ được tha thứ. Khi con hỏi Đức Mẹ về số phận người vô tín, Đức Mẹ nói: “Mọi người phải cầu nguyện cho họ và chính họ cũng phải cầu nguyện”. Nhưng mới đây, khi con hỏi lại Đức Mẹ, thì được đáp: “Chớ gì họ biết ăn năn hối cải khi đang còn thời gian.” Không thấy Đức Mẹ bảo là phải cầu cho họ.
Cha V.: Con không thể nói đôi điều gì đặc biệt (về các bí mật) trước lúc Đức Mẹ cho phép con nói ư?
Mirjana: Dạ phải.
Cha V.: Đức Mẹ nói gì? Chúng ta phải chuẩn bị thế nào cho những gì sẽ xảy ra?
Mirjana: Vâng, phải chuẩn bị! Đức Mẹ nói là: mọi người phải chuẩn bị linh hồn, hãy sẵn sàng và đừng hoảng sợ; phải giao hòa trong tâm hồn. Họ phải sẵn sàng cho điều tệ hại nhất, sẵn sàng chết nếu ngày mai nó xảy ra. Họ cần phải chấp nhận Thiên Chúa ngay bây giờ, như vậy, họ sẽ không còn phải sợ hãi. Họ phải chấp nhận Thiên Chúa và tất cả mọi sự khác. Không ai chấp nhận chết cách dễ dàng, nhưng họ có thể có bình an trong tâm hồn, nếu họ là những kẻ tin. Nếu họ tin phục vào Thiên Chúa, Người sẽ đón nhận họ.
Cha V.: Thế nghĩa là một sự hoán cải và đầu phục hoàn toàn cho Thiên Chúa?
Mirjana: Vâng.
Cha V.: Sau mười bí mật này, và sau 18 tháng được diện kiến với Đức Mẹ, nay con nói gì với dân chúng để họ biết phải làm gì? Con nói gì với các linh mục, Đức Giáo Chủ và các Giám mục, mà không tiết lộ bí mật? Đức Mẹ muốn chúng tôi làm gì?
Mirjana: Trước hết, con xin phép nói với cha điều rốt cuộc xảy đến cho con, và...
Cha V.: Ừ, phải đó.
Mirjana: Hai ngày trước lễ Giáng Sinh, Đức Mẹ nói với con ngày lễ Giáng Sinh sẽ là ngày cuối cùng Người hiện đến với con (con không thể nào tin nổi). Ngày lễ Giáng sinh, Đức Mẹ ở lại với con 45 phút và hai mẹ con nói chuyện với nhau về nhiều điều. Người và con lược tóm những điều hai mẹ con đã nói với nhau trước đây. Vì thiện ích cho nhiều người, con xin Đức Mẹ dạy cho họ biết phải làm gì. Thế rồi, Người ban cho con một món quà rất quí giá: Người nói sẽ hiện ra cho con mỗi năm một lần, vào ngày sinh nhật của con, cho đến suốt đời con. Cũng vậy, không liên can đến Dấu lạ hoặc bất cứ điều gì khác, Người nói Người sẽ hiện ra với con khi nào có điều rất khó khăn xảy đến với con - không phải những khó khăn thường ngày, nhưng là những khó khăn trầm trọng - lúc đó, Người sẽ đến giúp con. Còn bây giờ, con phải sống không có sự hiện diện thể lý của Người, không còn được Người đích thân viếng thăm hằng ngày nữa. Con xin nói với tất cả mọi người: Hãy ăn năn trở lại! - cũng như Người nói: “Hãy hoán cải khi còn thời gian!” Đừng chối bỏ Thiên Chúa và đức tin của mình. Vứt bỏ mọi sự khác thì được, nhưng đừng bỏ Chúa và đức tin.
Cha V.: Đâu là nguy hiểm lớn nhất cho nhân loại? Do đâu mà đến?
Mirjana: Do vắng bóng Thiên Chúa! Không còn ai hay hầu như không còn ai tin nữa. Thí dụ, Đức Mẹ bảo con là đức tin tại nước Đức, Thụy Sĩ và Áo rất yếu ớt. Dân chúng các nước này dựa theo các linh mục mà sống, nếu linh mục của họ không sống gương mẫu, thì dân chúng sa ngã theo và không tin là có Thiên Chúa. Khi ở Askona, con có nghe nói về một linh mục đã được một người giàu có, trước khi chết, trối lại cho một số tiền để xây một nhà nuôi người già. Nhưng vị linh mục đã dùng số tiền ấy để xây một khách sạn. Hiện nay, tất cả dân chúng thành phố ấy đã bỏ đức tin, bởi làm sao một linh mục lại có thể không làm trọn lời trối trăng của một người sắp chết, thay vào đó lại đi xây một khách sạn để kiếm tiền cho chính mình? Tuy nhiên, mọi người phải hiểu rằng: họ không nên dò xét đời sống cá nhân của một linh mục, nhưng nên lắng nghe những gì ngài nói qua Thiên Chúa - tức là Lời Chúa.
Cha V.: Trước khi kết thúc cuộc phỏng vấn, con có muốn nói thêm gì không?
Mirjana: Đức Mẹ có nói một vài điều cho riêng cá nhân con. Người dặn dò con về nhiều vấn đề. Rồi Người nói: “Con hãy đi trong bình an của Chúa!”
Cha V.: Đức Mẹ có nói với con về các thị nhân khác và các lần hiện ra trong tương lai không?
Mirjana: Người cho con là... à... chín chắn hơn các bạn khác, cho nên con phải giúp họ, dành thời gian cho họ và trao đổi với họ. Việc này sẽ làm cho mọi việc trở nên dễ dàng hơn cho họ và cho con. Chúng con phải hiểu nhau và sống đoàn kết với nhau.
Cha V.: Thế Người không đề cập gì đến các diễn biến hoặc những lần hiện ra sắp tới, cho cá nhân mỗi người chúng con hoặc chung cho tất cả nhóm sao?
Mirjana: Con nghĩ là khi mỗi thị nhân biết được đủ mười bí mật, thì Người thôi không hiện ra với người đó nữa.
Cha Svetozar phỏng vấn Ivanka Ivankovic
Cha Svetozar: Này Ivanka, con và Mirjana đi dạo với nhau ngày hôm đó. Tại sao chúng con đi dạo chung với nhau?
Ivanka: Chúng con thường đi dạo với nhau ở khu vực đó. Trước đó, chúng con đã chơi ở nhà con, sau đó, chúng con rủ nhau đi dạo.
Cha Svet.: Ngoài Mirjana, còn những ai?
Ivanka: Lúc đầu chỉ có Mirjana và con. Khi chúng con trở về nhà con, thì Milka, em ruột Marija, xin chúng con đi với nó để giúp lùa đàn cừu về nhà.
Cha Svet.: Thế là cả hai chúng con đi với Milka để lùa cừu à?
Ivanka, trong một buổi diện kiến Đức Maria, 25-6-1984. |
Ivanka: Lần đầu tiên, Mirjana và con đi với nhau, và khi đang trên đường về làng, con bỗng nhìn lên đồi, và con thấy hình bóng của Đức Mẹ sáng láng và chiếu sáng ra. Con nói với Mirjana: “Xem kìa, Đức Mẹ đó!” Mirjana khoát tay cho là con nói giỡn: “Làm gì có chuyện Đức Mẹ hiện ra với tụi mình.” Rồi chúng con tiếp tục đi về phía làng. Mirjana cũng chẳng thèm nhìn lên chỗ mà con chỉ về phía đồi. Khi chúng con về đến nhà Milka, Milka nói: “Làm ơn giúp em đi lùa cừu về nhà!” Thế là chúng con quay lại và đi về phía cánh đồng. Lần này, cả ba chúng con được thấy Đức Mẹ.
Chúng con quỳ xuống và đọc kinh; xong rồi chúng con đi lùa cừu về nhà. Một chặp sau, Vicka, Ivan và một Ivan khác nhập bọn với chúng con.
Cha Svet.: Như vậy là trong ngày đầu tiên, con được thấy Đức Mẹ hai lần?
Ivanka: Vâng. Lần thứ nhất khi Mirjana và con đi về làng, lần thứ hai khi chúng con đi với Milka lùa đàn cừu.
Cha Svet.: Ai thấy Đức Mẹ trước?
Ivanka: Dạ con.
Cha Svet.: Con nói gì khi thấy Người?
Ivanka: Con nói: “Xem kìa, Mirjana, Đức Mẹ đó!”
Cha Svet.: Rồi con làm gì? Con đi đâu?
Ivanka: Chúng con đến nhà Milka. Chúng con dừng trước nhà em ấy và em ấy xin chúng con giúp em lùa đàn cừu. Rồi cả ba chúng con đi làm việc ấy. Khi chúng con đi ngang qua đồi, con thấy Đức Mẹ lần nữa; lần này, Đức Mẹ có bế Chúa Giêsu trên tay. Mirjana và Milka cũng nhìn và cả hai cũng được thấy.
Cha Svet.: Đối với chúng con, việc được thấy Đức Mẹ có ý nghĩa gì?
Ivanka: Việc này, đối với con, có ý nghĩa lớn lao hơn mọi thứ trên đời.
Cha Svet.: Khi các con nói chuyện với Người trong những lần diện kiến, chúng tôi không nghe tiếng các con nói.
Ivanka: Chúng con vẫn nói lớn tiếng, như bây giờ con đang nói vậy.
Cha Svet.: Cha muốn hỏi thế này nhé: con nói chuyện với Đức Mẹ bằng tâm trí, nghĩa là Đức Mẹ đọc được những ý nghĩ của con, hay là con nói rất khẽ như thầm thì với Người, nên chúng tôi không nghe được? Hoặc là cuộc đàm thoại giữa con và Người quả là kỳ diệu, vượt trên mọi khả năng nghe và hiểu của chúng tôi?
Ivanka: Con nói với Đức Mẹ cách bình thường, như con đang nói bây giờ. Cũng vậy, con nghe tiếng nói và lời của Người một cách bình thường, y như nghe người khác nói vậy.
Cha Svet.: Trong những lần thị kiến, các con có bao giờ xin một ân huệ nào cho ai không?
Ivanka: Thưa có, hồi đầu, con có xin một ơn cho bé Đaniel.
Cha Svet.: Thế Người nói sao?
Ivanka: Người nói như vẫn thường nói: Lòng tin mạnh mẽ và cầu nguyện sẽ giúp.
Cha Svet.: Các con nói : “Đức tin mạnh mẽ và cầu nguyện” nghĩa là gì? và để làm gì?
Ivanka: Tin và cầu nguyện để được chữa lành.
Cha Svet.: Có bao giờ con cầu xin cho người thân trong gia đình đã qua đời không?
Ivanka: Thưa có. Trước đây không lâu, con cầu xin cho ba con, và Đức Mẹ cũng nói tương tự.
Cha Svet.: Người nói gì?
Ivanka: Người nói là hãy nói với ba con rằng mẹ con đang ở với Người, và con phải vâng lời và đừng lo lắng gì.
Cha Svet.: Cái chết của mẹ con làm con buồn, nên Đức Mẹ đến để an ủi con, phải không?
Ivanka: Con không biết, nhưng con không nghĩ thế. Chúng con có hỏi Người tại sao trong bao nhiêu người khác, Người lại chọn hiện ra với chúng con. Đức Mẹ đáp là Người không luôn luôn chọn những kẻ tốt nhất.
Cha Svet.: Thế các sứ điệp Đức Mẹ gởi cho ai?
Ivanka: Thưa cho toàn thể thế giới.
Cha Svet.: Các sứ điệp gì vậy?
Ivanka: Thưa là: hòa bình, hoán cải, ăn chay, đền tội, cầu nguyện.
Cha Svet.: Việc nào quan trọng nhất?
Ivanka: Thưa hòa bình.
Cha Svet.: Tại sao lại là hòa bình?
Ivanka: Khi mọi người trên thế giới sống an bình, mọi sự đều có thể.
Cha Svet.: Con đã nói về việc cầu nguyện. Vậy hãy thành thật cho cha biết: con cầu nguyện thế nào?
Ivanka: Khi con thức dậy buổi sáng, con đọc bảy kinh Lạy Cha và kinh Tin Kính. Đến trưa, con đọc kinh Truyền tin. Đến tối, con đọc bảy kinh Lạy Cha và kinh Tin Kính, và thỉnh thoảng, con lần hạt Mân Côi. Khi mọi người đều có mặt ở nhà, chúng con đọc kinh tối.
Cha Svet.: Được biết là Đức Mẹ khuyên các con nên vào dòng tu?
Ivanka: Người nói với chúng con là Người mong muốn chúng con đi tu - nhưng chỉ những ai cũng muốn như vậy thôi. Người không muốn một ai phản bội đức tin và Giáo Hội.
Cha Svet.: Cha tin là mọi người được tự do chọn lựa, và chúng con cũng được tự do như thế. Con đã quyết định sẽ làm gì chưa?
Ivanka: Thật tình mà nói, như con đang cảm thấy hiện nay, con không muốn đi tu. Con cũng có thể sống đời sống Kitô hữu như một nữ tu vậy, đang khi nuôi nấng...
Cha Svet.: Với những gì con biết được về tương lai (thế giới), con hãy nói cho cha hay: Đức Mẹ Mễ Du có hòa giải thế giới hơn nữa không?
Ivanka: Con nghĩ là có.
Cha Svet.: “Dấu chỉ vĩ đại” có giúp thực hiện việc đó không?
Ivanka: Có, khi đến giờ đến buổi, sẽ có thêm nhiều tín hữu đi Nhà thờ.
Cha Svet.: Dấu chỉ sẽ xuất hiện rất sớm hay sau này?
Ivanka: Nó sẽ xuất hiện khi đến giờ.
Cha Svet.: Ivanka này, con có thấy lo sợ thế nào đó, không biết mình có thể làm những điều Đức Mẹ mong đợi ở con ngay đời này không?
Ivanka: Tại sao con phải lo sợ khi có Thiên Chúa ở với con? Thiên Chúa ban cho con sức mạnh mà con cần.
Cha Svet.: Con nói với dân chúng về các sứ điệp của Đức Mẹ, nhưng có một số không tin con. Trong trường hợp này, con làm gì?
Ivanka: Con cầu nguyện cho họ, xin Thiên Chúa soi sáng cho họ.
Cha Svet.: Ngoài ra, con có thể làm gì nữa?
Ivanka: Con sẽ cố gắng thuyết phục họ. Họ sẽ nghe theo mà tin phục, một khi họ...
Cha Svet.: Cha tin điều đó. Nhưng trong lúc ấy, người ta trở nên bồn chồn, nóng nảy; chờ đến lúc họ hiểu được thật là khó. Vậy người ta phải làm gì?
Ivanka: Hãy cầu xin Chúa cho chúng ta có sức mạnh để kiên trì.
Cha Svet.: Hiện có những người chống đối Đức Mẹ. Con sẽ nói gì với họ?
Ivanka: Con chỉ nói với họ là: “Hãy hối cải! Thiên Chúa có thật.” Thế thôi!
Cha Svet.: Những người chống đối Đức Mẹ có thể phá hỏng kế hoạch của Người trên thế giới không?
Ivanka: Có phải cha muốn nói về Dấu lạ vĩ đại không?
Cha Svet.: Phải.
Ivanka: Không, mọi thứ khí giới và chất nổ của họ cũng không phá hủy nó được.
Cha Svet.: Họ có thể làm hại linh hồn người ta và kế hoạch của Đức Mẹ dự định cho người ta không?
Ivanka: Không.
Cha Svet.: Điều đó có nghĩa là Đức Mẹ mạnh hơn họ?
Ivanka: Đã hẳn. Đức Mẹ mạnh hơn. Chính Chúa Giêsu quyết định như vậy. Chính Thiên Chúa chứ không phải Đức Mẹ.
Cha Svet.: Nói cho cha về việc này đi.
Ivanka: Con nghĩ là Thiên Chúa đã cử Đức Mẹ đến đây. Khi chúng con xin Người cho một dấu chỉ, con nghĩ là Người đã xin Chúa Giêsu và Chúa Giêsu đã ban cho Người một Dấu chỉ. Rồi Người hứa ban cho chúng ta Dấu chỉ ấy.
Cha Svet.: Điều đó có nghĩa là Đức Mẹ không thể tự mình hành động độc lập một mình, Người phải thực hiện ý Thiên Chúa, như Người vẫn làm xưa nay?
Ivanka: Con tin là như vậy.
Cha Svet : Điều quan trọng là không để những người có lòng thành tâm thiện chí, bất luận thuộc đạo giáo nào, quay lại chống đối lẫn nhau. Nhưng hãy nói thêm cho cha về điều này. Đức Mẹ đã nói gì?
Ivanka: Người nói là các tôn giáo chia rẽ nhau dưới trần gian, nhưng tín đồ của mọi tôn giáo đều được Con Chí Thánh của Người chấp nhận.
Cha Svet.: Thế nghĩa là mọi người đều lên thiên đàng?
Ivanka: Còn tùy họ lập công được như thế nào.
Cha Svet.: Phải, nhưng nhiều người chưa bao giờ nghe nói về Chúa Giêsu.
Ivanka: Chúa Giêsu biết tất cả điều ấy. Còn con thì không. Đức Mẹ nói: Trên căn bản thì các tôn giáo đều đáng tôn trọng như nhau, nhưng nhiều người đã tự chia rẽ, vì lý do tôn giáo mà trở nên thù địch với nhau.
Cha Svet.: Cha cám ơn con, Ivanka, về buổi nói chuyện và chứng tá này...
Tôi thở một hơi dài khi rút trang cuối cùng ra khỏi máy chữ - trang thứ tám! Smitty thế nào cũng sẽ nổi cáu! Mà đúng như vậy. Anh ta hét: “Anh làm cái gì đó? Viết một cuốn sách hả?”, và nhìn những trang giấy trong tay tôi, “Chừng đó phải “đi” nguyên một trang báo!” Đối với Smitty, mấy cột báo của tôi đã là chuyện đau đầu lắm rồi. Anh không muốn thêm ấn bản tin tức gì nữa, mà chỉ có quảng cáo thôi.
- “Thì cứ “đi” cả trang!” tôi mỉm cười đáp lại. “Anh coi kìa, tôi đã làm xong sớm một ngày trước, anh phải mừng chứ! Hãy chuẩn bị lên khuôn đi, còn để tôi lo các chuyện khác.”
- “Nhưng nếu vào phút chót, ta vớ được một cái quảng cáo thì sao?” (Ý anh ấy muốn nói) thông thường, chính sách của tụi tôi là bỏ bài xã luận đi nếu cần, để nhường chỗ đăng quảng cáo cho người đã chi tiền.
- “Không! Lần này thì không”, tôi đáp, “Bài viết phải cho đăng như mấy tuần nay.”
Quay gót rời văn phòng, tôi sực nhớ một chuyện: chúng tôi đã nhận được yêu cầu cung cấp hơn 40 bản sao bài báo: “Anh Smitty à, nhớ chừa một chỗ để thông báo cho mọi người, nếu họ muốn có bản sao của mấy bài tôi viết, họ phải gởi tới một bao thư dán tem, ghi sẵn địa chỉ. Tôi sẽ đưa bản đó cho anh ngày mai.”
Để mặc anh ta đứng đó lắc đầu lẩm bẩm, tôi sung sướng bước ra bóng đêm bên ngoài.