Lời Chứng

Xin được thỏ thẻ câu chuyện nầy để cảm tạ và ngợi ca Thánh Cả Giuse "Cha Yêu".

Vâng, với tôi thì Thánh Cả Giuse là "Cha Yêu" của mình. Người Cha linh thiêng mà gần gũi và tôi đã được đến với "Cha Yêu": trong buổi hạnh ngộ nhớ đời...

... Ấy là dạo mới quen ông xã, thỉnh thoảng có những sáng Chúa Nhật tôi được anh đưa lên nhà thờ Fatima Bình Triệu tham dự Thánh Lễ.

Nhưng, "cái tật" của anh là luôn đi trễ cho dù dự Thánh Lễ sớm: lúc 10 giờ sáng, hay muộn: lúc 12 giờ trưa.

Phải luôn đi trễ quá, "hai đứa" tham dự Thánh Lễ mà chỉ có đứng suốt thôi! Lại đứng ở ngoài sân và tít cuối nhà thờ nên... ngắm trời với nghe chuyện của nhau hơn là dự lễ (!)

Gặp hôm trễ vừa vừa thì vào được bên trong và "hai đứa" có cái chỗ để ngồi, quỳ. Chỗ ấy: chiếc băng ghế ở ngay trước tượng một ông Thánh đứng bên góc cuối nhà thờ. Tâm trạng tôi lúc đó: trông lên giữa nhà thờ ôi tượng Đức Mẹ vừa cao vừa to, thêm sáng đẹp lộng lẫy với đầy hoa... rồi nhìn xuống tượng ông Thánh chỗ mình: thấy đã "nhỏ con" còn bị đứng trong góc tối mà "hẩm hiu" chỉ mấy cành hoa... nên buột miệng hỏi anh:

- Ông Thánh nào tội nghiệp vậy?!

Anh cho biết:

- Ông Thánh Giuse. Ngài là cha nuôi Chúa Giêsu và là hôn phu Đức Mẹ về mặt pháp lý. Ngài cao trọng lắm chứ sao lại tội nghiệp? Ngài là Thánh Cả của các Thánh.

Cảnh tôi ba má đi tập kết giao cho ngoại nuôi mà "ông ruột bà ghẻ" và ấn tượng mình là bà "ăn hiếp" ông! Rồi cảnh mình không cha mẹ nên tôi luôn có nỗi thua buồn mình bị "ăn hiếp"! Được anh bảo là Thánh Giuse với giải thích thế, tôi càng thêm thấy... tội nghiệp Ngài hơn vì nghĩ rằng Ngài chắc là bị Đức Mẹ "ăn hiếp"... nên càng thấy thương Ngài bao xiết kể! Thêm cảnh mình côi cút lớn lên thiếu vắng song thân nên từ lúc được biết Đức Mẹ thì tôi xem Đức Mẹ như mẹ mình và hiểu Mẹ thương mình, sẵn sàng lắng nghe mình thỏ thẻ...

Thánh Lễ xong, chờ cho người ta ra gần hết, tôi lao qua ôm chân tượng Thánh Giuse thưa:

- Con xin lỗi ông Thánh vì bấy lâu nay con chỉ có chạy đến với Chúa Giêsu và Đức Mẹ. Kể từ bây giờ con hứa: con sẽ luôn chạy đến với ông Thánh. Ông Thánh ơi cho con được xin một điều thôi: ông Thánh làm cha của con nhen vì con không có cha! Người ta nói: "Con có cha như nhà có nóc", con tha thiết xin ông Thánh làm cha của con để ông Thánh dẫn con đi đúng hướng đúng đường cho con được "nên hay nên tốt"...

Xong, tôi lên quỳ trước tượng Đức Mẹ thưa:

- Mẹ ơi con yêu Mẹ và đời con cần có Mẹ như thế nào Mẹ đã biết rồi! Nếu thật sự Mẹ không có "ăn hiếp" Thánh Giuse thì xin Mẹ khiến làm sao để con yêu được Thánh Giuse nhiều hơn con yêu Mẹ, chạy đến Thánh Giuse nhiều hơn con chạy đến Mẹ: vì con muốn như vậy. Bởi con thấy Mẹ được tôn vinh thật nhiều mà Thánh Giuse thì bị hẩm hiu! Và con đã mời Thánh Giuse làm Cha của con nên con cũng xin Mẹ giúp cho con sống sao để an ủi được Cha chớ đừng làm buồn lòng Cha...

Thế rồi... tôi được theo đạo và kết duyên với ông xã. Tuy tôi vẫn yêu Đức Mẹ nhưng đúng thật tôi đã nghiêng về yêu Cha Thánh Giuse nhiều hơn. Và cuộc đời tôi - cuộc đời của một kẻ hầu như chỉ có biết yêu mình nên cứ thương lo mình bị "ăn hiếp" - cũng đúng là được Cha Thánh Giuse dẫn dắt vào "đường hay nẻo tốt" để biết "lăng xăng" với người khổ xứ nghèo, "lăng xăng" với bao việc không tên của Giáo Hội Chúa hầu cho "danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện..."

Điều đáng trách ở tôi là được muôn ơn của "Cha Yêu" suốt cả một thời gian dài (vì quen ông xã từ mùa Hè 1969) mà hoàn toàn không biết rằng có cuốn "Tuần Cửu Nhật Kính Thánh Giuse" để làm tuần Cửu Nhật dâng kính Ngài. Mãi đến năm 1989 sung sướng thay, tôi được vợ chồng anh bạn cũ (gặp lại nhau ở California) vốn nhiệt thành yêu kính Thánh Giuse nên làm bản photocopy cuốn "Tuần Cửu Nhật Kính Thánh Giuse" tặng cho (vì anh chị chỉ có độc nhất một bản mang từ Việt Nam qua. Thú thật hồi đó đến anh chị cũng đâu biết mua cuốn nầy ở đâu trên xứ Mỹ, huống chi tôi! Giờ thì tôi đã biết, cuốn "Tuần Cửu Nhật Kính Thánh Giuse" không những được bán ở nhà sách "Trái Tim Đức Mẹ" mà nhiều nơi nữa. Giá bán chỉ 1 đô). Nhờ vậy, cũng kể từ đấy, tôi cứ hay làm tuần Cửu Nhật Kính Thánh Giuse luôn. Đặc biệt trong tháng Ba hằng năm: tháng có ngày 19 là ngày lễ Kính "Cha Yêu" và nhất là trong dịp cuối năm với đầu năm. Tôi có thói quen mỗi đầu năm Âm Lịch, cứ ngày Mồng Một Tết là bắt đầu làm tuần Cửu Nhật Kính Thánh Cả Giuse: dâng trọn năm mới của mình và người thân cho "Cha Yêu" chở che, dìu dắt, cầu bầu... Rồi cứ chín ngày cuối của năm Âm Lịch: tôi lại làm tuần Cửu Nhật Kính Thánh Cả Giuse để tạ ơn "Cha Yêu" đã chở che, dìu dắt, cầu bầu... cho mình và người thân trong suốt một năm ròng...

Đầu năm Âm Lịch 2006 vừa qua, tôi vẫn thói quen vào ngày Mồng Một Tết bắt đầu làm tuần cửu Nhật Kính Thánh Cả Giuse: dâng trọn năm mới mình và người thân cho "Cha Yêu" chở che, dìu dắt, cầu bầu. Đặc biệt tôi còn dâng một chuỗi Mân Côi để cầu xin theo ý của "Cha Yêu". Rồi tôi còn nài xin tha thiết với "Cha Yêu" giúp mình sống sao cho được "nên hay nên tốt" hơn nữa (vì thú thật càng biết Chúa và càng muốn sống theo Chúa thì tôi càng nhận ra mình tội lỗi khốn nạn)...

Hạnh phúc sao tôi xin và mới làm tuần Cửu Nhật xong có mấy hôm thì được chị bạn đem đến tiệm cho bản "Kinh Mai". Chị cho, không chỉ tôi, mà luôn mỗi người trong tiệm. Và như đã thưa, cuốn "Tuần Cửu Nhật Kính Thánh Giuse" đầu tiên tôi có được: do vợ chồng anh bạn nhiệt thành yêu kính Thánh Cả Giuse làm bản photocopy tặng. Thì "Kinh Mai" tôi được có, lại cũng xuất từ anh chị và lại cũng là bản photocopy. Chỉ có điều anh đã qua đời, chị một thân một bóng đem đến tặng cho... Và có thể chị "vô tình" nhưng phải lúc tôi "hữu ý" nên xem đây là "Cha Yêu" nhậm lời mình xin, mới bảo ban cho cái cách...

Ai đã đọc "Kinh Mai" thì rõ: "Kinh Mai" chỉ vắn tắt có thế nầy thôi:

"Lạy Chúa, trong thinh lặng sáng sớm hôm nay con đến xin Chúa sự bình an, đức khôn ngoan và sức mạnh. Hôm nay con muốn nhìn đời với đôi mắt yêu thương, biết nhẫn nại, thông cảm, hiền hòa và minh mẫn. Xuyên qua các hình dáng bên ngoài con muốn nhìn các con cái Chúa như chính Chúa thấy họ. Như thế con chỉ nhìn thấy điều tốt nơi mọi người.

Xin Chúa giúp con tránh nghe những lời vu cáo. Xin giữ miệng lưỡi con đừng nói những lời ác ý; xin cho tâm trí con thấm nhuần các tư tưởng tốt lành; xin cho con biết hòa nhã, vui vẻ để những ai đến với con đều cảm thấy sự hiện diện của Chúa. Lạy Chúa xin mặc cho con sự tốt đẹp dịu hiền của Chúa hầu con biểu lộ Chúa suốt cả ngày hôm nay với mọi người."

Vắn tắt thế, nhưng "Kinh Mai" dắt mình vào hướng sống "tốt đời tốt đạo" và "nên hay nên tốt" tuyệt lắm!

Lập tức tôi học thuộc lòng "Kinh Mai". Mỗi sáng thức dậy, tôi đọc ít nhất cũng ba lần để cầu xin cho mình được mặc lấy các tâm tình nầy hầu thực thi trong ngày. Rồi lúc vô xe ông xã chở cho vợ chồng cùng đi làm, tôi lại đọc thêm ít nhất cũng ba lần nữa để cũng như cả hai vợ chồng cùng hướng lòng cầu xin...

Bây giờ nhìn lại sự việc của năm qua, tôi cám ơn "Kinh Mai" biết bao...

Cụ thể là "Kinh Mai" giúp tôi hiểu việc để giải thích cho chị bạn mình được an tâm. Chả vì ngày 8/12 vừa qua là ngày lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Buổi sáng, hôm trước tôi được chị bạn gọi, nhắc đi lễ và làm giờ Mẹ hứa "Ban Ơn Phước" (từ 12 giờ trưa đến đúng 1 giờ. Cách làm: vào nhà thờ hay ở nhà, ở sở nhưng phải từ bỏ các việc kể cả nghe điện thoại. Dang tay đọc ba lần Thánh Vịnh 51 và nếu còn dư giờ thì suy ngẫm, cầu nguyện, hát ca cảm tạ Chúa, Mẹ...). Khi nhắc bảo tôi thế, chị cũng tỏ luôn nỗi lo: hẳn chị đã làm buồn lòng Thánh Giuse lắm vì chị chỉ có nghiêng về yêu Đức Mẹ thôi! Tôi mới kể việc mình nồng nhiệt tin yêu Thánh Cả nên ngày Mồng Một quan trọng đầu năm, sốt mến cầu xin với Ngài thì được Ngài cho "Kinh Mai". Mà nội dung "Kinh Mai" hoàn toàn chỉ có "Lạy Chúa" với "Lạy Chúa" chớ đâu có "Lạy Thánh Cả"!... Nhờ thế tôi hiểu Đức Mẹ, Thánh Giuse hoặc các vị Thánh khác đều có chung một bổn phận là đưa mình đến với Chúa và dắt dìu mình sống đẹp lòng Chúa. Do đó chớ có lo vì quá yêu Mẹ mà bị Thánh Giuse buồn. Chỉ nên lo yêu tiền bạc với yêu mọi thứ phù du ở đời nầy mà bỏ Mẹ, bỏ Chúa thì Thánh Giuse mới buồn thôi...

Đặc biệt là việc tôi sửa cái tiệm! Tôi nghĩ hẳn "Cha Yêu" đã vì việc tôi sửa cái tiệm mới ban cho "Kinh Mai" để tôi có cái "kim chỉ nam" mà hành động... Thật ra thì tôi đã bắt đầu sửa tiệm từ cuối tháng 9/2005 mà dây dưa mãi, đến tháng 2/2006 mới xong. Thế nhưng, bàn nail bàn tóc đặt đóng mới nguyên, đưa về dùng chưa chi đã long ốc, bể ván, bung mica! Trả lại thì không thể, mà sửa cũng chẳng ổn (vì họ đem đi sửa, tiệm đâu có bàn dùng)! Nhờ "Kinh Mai", tôi "thông cảm, hiền hòa... không nói những lời ác ý..." (nhất là cùng người mình với nhau và cùng được nước Mỹ cho tạm dung).

Đã vậy đến giữa tháng 5/2006, đùng một cái phòng mạch của bác sĩ chỉnh hình ở gian bên cạnh gọi tôi qua, trỏ cho xem tấm thảm (carpet)... dọc dãy tường mà bên tiệm tôi có đặt các máy "Spa" để làm chân... bị nước ngấm và xông mùi hôi hám! Rồi bà quản lý khu gọi tôi, đưa cách giải quyết: thảm ấy phải thay và bổn phận tôi là báo cho người đã sửa tiệm biết, để bảo hiểm của họ sẽ trả các phí tổn. Tôi gọi báo thì người đã lắp "Spa" đến lập tức và khoét một lỗ to ở tường để đặt thêm cái ống thông hơi dài nhằng lên. Sau đó tha hồ tôi gọi, từ người lắp "Spa" đến anh kỹ sư nhận sửa tiệm chỉ có để máy chớ không trả lời và dĩ nhiên là không đến! Mà khổ! Lại cùng là người mình với nhau và cũng được nước Mỹ cho tạm dung! Thôi thì nhờ có "Kinh Mai" tôi cứ ngày ngày "xin Chúa sự bình an, đức khôn ngoan và sức mạnh" để khi nhận hóa đơn thay thảm thì "vui vẻ" thanh toán. Thêm cứ ngày ngày vô tiệm, thấy cái lỗ khoét to tướng ở trên tường làm "chướng mắt" cho cái tiệm mới sửa hãy còn đang thơm mùi nước sơn (vì lo hệ thống ống lắp "Spa" đặt nổi, giấu ở trong tường sẽ còn "dở chứng" bất cứ lúc nào nên để vậy, dễ thăm dò nước có rỉ ra), thì nhờ "Kinh Mai" tôi lại xin cho mình "con muốn nhìn đời với đôi mắt yêu thương..."

Mà một khi biết "nhìn đời với đôi mắt yêu thương" thì tôi thấp thỏm không yên cho sự an toàn về vệ sinh của chung khách hàng đến với tiệm mình và cả bên phòng mạch bác sĩ. Nhất là thấy lúc mở nước sạch cho vào bồn để làm chân cho khách mà nước vừa có mùi hôi với có bị nổi rêu! Còn lúc xả nước cho ra thì xả bồn nầy lại nghe nước "ục ục" sang bồn khác! Có khi bồn bị nghẹt, nước cứ lình bình khoe dơ!

Tôi quyết định sửa lại hệ thống ống nước làm "Spa" đặt thẳng xuống nền và lần sửa nầy, do kinh nghiệm lần trước, tôi muốn từ bản vẽ đến các thứ đều phải trình ra chính quyền... Định làm từ cuối tháng 10/2006 mà do chờ xin giấy phép, mãi đến giữa tháng 12/2006 mới khởi công được.

Làm có trình ra chính quyền nên mỗi khâu mỗi có Thanh Tra (Inspector) đến khám mà kẻ cho pass (được qua), người thì không. Lại Thanh Tra đến khám thì từ dung tích của bình nước nóng đến các máy "Spa" và các thứ đã có sẵn trong tiệm cũng nhất nhất phải đúng tiêu chuẩn, không đúng là phải bỏ phải thay! Mà lại phải đúng theo luật an toàn mới đang sắp sửa được áp dụng là gian nan lắm! Bởi vậy thêm mất thời gian (định làm chỉ 2 tuần nhưng bị kéo dài đến hơn tháng rưỡi) và tốn kém khôn lường! Vì vừa cho phần mình phải bỏ phải thay với vừa thông cảm phụ thêm cho người kỹ sư thầu làm: bởi cứ phải làm tới làm lui  và đủ thứ "nạn tai"mà vẫn không bỏ chạy làng. Cũng do tốn kém khôn lường nên tôi phải vay nợ từ cái nhà ra để có mà chi...

Và nhờ có bị gian nan, bị nợ nần ở lần sửa tiệm thứ hai nầy, tôi mới biết suy ngẫm lại hơn nữa ở lần sửa tiệm thứ nhất để "chỉ nhìn thấy điều tốt nơi mọi người" như "Kinh Mai" đã dạy. Cũng như hướng về tương lai (thì ngoài việc tôi thoát được nỗi thấp thỏm không yên cho sự an toàn về vệ sinh của khách hàng đến với tiệm mình và cả bên phòng mạch bác sĩ)  biết đâu tôi sẽ còn thoát được bao vấn nạn điên đầu khác của hầu hết những tiệm cũng đang trong tình trạng như tiệm tôi thấy không có an toàn về vệ sinh cho khách mà vẫn chưa "muốn nhìn đời với đôi mắt yêu thương" để lo sửa chữa sớm.

Xin cám ơn "Kinh Mai". Xin ngợi ca, cảm tạ Thánh Cả Giuse "Cha Yêu", "Đấng Công Chánh" đời đời...

California, 31/1/2007
Hoàng Thị Đáo Tiệp