Tài Liệu Khác

Suy niệm  

CHÚA GIÊSU THÁNH THỂ

(Ta là Bánh Hằng Sống) 

1.    Sau khi phó mình cho ta, xem ra Thày Chí Thánh không còn gì để cho ta nữa.  Và giả chúng ta đã được sống bên cạnh Người, thì ta cũng chẳng thể có thể gợi cho Người được một phương tiện nào khác nữa để tỏ lòng yêu ta. 

Thế nhưng Thày là chính sự Khôn Ngoan và Nhân Từ vô cùng vẫn còn một ân huệ trên hết mọi ân huệ; ân huệ vượt cao trên hết các ân huệ khác cả về cao trọng, cả về vĩnh viễn, cả về phổ quát; ân huệ phần nào tập trung tất cả các ân huệ khác vào một ân huệ duy nhất ấy, song lại tăng cường giá trị, vươn rộng hiệu quả cho từng người, mãi đến tận thế. 

Người đã ban mình cho loài người khi sinh cách huyền nhiệm trong tay linh mục qua lời truyền phép, cũng thực tế y như ngày xưa Người đã sinh ra từ lòng Đức Trinh Nữ Maria rất vẹn tuyền thanh sạch. 

2.    Sự Chúa hiện diện này không phải là phù du mau hết.  Chúa Giêsu đã sống ba mươi năm với loài người, giờ đây sắp thiết lập gia cư vĩnh viễn nơi họ.  Ai ai cũng có thể tới gần Người, bày tỏ với Người những lời họ xin, ký thác những đau khổ cho Người, và nhất là nói với Người rằng: con yêu Chúa. 

Ngày xưa Nicôđêmô phải chọn đêm tối mới đến thăm Người; ngày nay mọi người đều có thể đến bất cứ giờ nào mà không có gì phải e ngại. 

Dân ngoại phải nói với Philip để ông báo cho Thày biết họ muốn thưa chuyện với Thày; nhưng ở đây thì ai cũng được, dầu là tội nhân, không cần phải giới thiệu, đều có thể được nhận lời mau chóng và tiếp kiến thần kỳ. 

Có thể ta thèm thuồng hạnh phúc của những tín hữu được tham dự vào Hy Sinh vĩ đại Thánh Giá, lúc Thày chịu chết cho tôi tới Thày.  Nhưng nhờ đức ái kỳ tuyệt của Chúa Giêsu, chúng ta lại có Thánh Lễ, tái diễn thảm kịch núi Canvê, không đẫm máu, nhưng xác thật, và tín hữu nào cũng có thể áp dụng cho mình những công trạng vô cùng của hy lễ này, hoặc áp dụng cho những linh hồn họ muốn cứu trợ. 

Cứ như vậy cho đến ngày tận cùng của thế giới, vì Chúa Giêsu đã đoan hứa Người sẽ không để ta côi cút, song sẽ ở liền với ta cho đến tận thế. 

3.    Nhưng còn lạ lùng hơn nữa.  Làm khách ngụ của ta trong Nhà Tạm, Chúa Giêsu cũng chưa bằng lòng.  Người còn muốn lưu ngụ hẳn trong ta với cả thân xác, linh hồn, nhân tính và thần tính Người nữa. 

Để chắc chắn đi được vào trái tim ta, khát mong tình yêu của ta, người trở nên của ăn cho ta; len lỏi vào tận đáy sâu tâm hồn ta; thấu nhập vào trung tâm hữu thể ta, bao phủ tài năng ta, thanh luyện nó, chiếm trọn nó, biến hóa nó. 

Người nói:  “Ta là Bánh Hằng Sống; ai ăn Thịt Ta và uống Máu Ta thì trong mình mới có sự sống.” 

Chúa Giêsu là bánh Hằng Sống, Người là Sự Sống và, để thông ban sự sống cho ta chắc chắn hơn, Người cho ta ăn và uống sự sống ấy.  Thánh Augustinô viết:  “Hãy ăn Sự Sống, hãy uống Sự Sống, như vậy bạn mới có Sự Sống tuyệt vời.” 

4.    Đấng chỉ đến để cho thì còn gì kỳ diệu mà Người không làm trong linh hồn sẵn sàng. 

Yếu tình Người là Sự Sống:  “Ai ăn Ta sẽ sống vì Ta”  (Ga 6,57). 

Người là Tình Yêu: có trái tim nào, dầu là băng giá, mà không tan chảy khi sức nóng do yếu tính, Tình Yêu vô cùng, vây phủ và thấm nhập nó tứ phía? 

Và tất cả những ân huệ này, Chúa Giêsu vẫn dành giữ cho tất cả những linh hồn muốn đến cùng người, cho đến tận thế. 

5.    Để thực hiện phép lạ nhân từ này, Chúa Giêsu thực sự phải nhân thừa như đến vô cùng những kỳ diệu của quyền năng Người.  Một phần nào Người phải đình chỉ tất cả các định luật tự nhiên, để đồng thời hiện diện trọn vẹn trên khắp các bàn thờ Công Giáo, trong hết mọi bánh thánh và từng mẩu bánh đã truyền phép, mà giác quan không nhận thấy. 

Những kỳ diệu này, Người phải tái diễn mỗi ngày, theo lời truyền phép của linh mục dâng thánh lễ. 

Nhưng phép lạ có là gì đối với Chúa Giêsu Toàn Năng khi Người có thể vì đó mà thỏa mãn tình yêu và làm thích thú cho con cái Người? 

6.    Và để lập nên Thánh Thể, Chúa Giêsu cũng đã thực sự phải vượt qua những trái núi chướng ngại. 

Người đã phải đối phó với sự không tin của những kẻ không muốn tin ở tình Người yêu đương.  Người đã phải đương đầu với rất nhiều sỉ nhục.  Người thấy trước rằng, dọc các thế kỷ, thù địch Người sẽ ra sức xỉa xói Người trong Nhiệm Tích Yêu Đương này, để đem bánh thánh đã truyền phép ra mà phạm thượng và tục tĩu ô uế để tục hóa trong những cuộc hội họp xấu xa của chúng. 

Người còn phải đối phó với sự lãnh đạm của tín hữu và tệ hơn nữa, sự phản bội của một số linh mục.  Chúa Giêsu biết rõ có những linh mục bất xứng, chỉ làm để nhục mạ Người, để dìm Người vào một lương tâm nhớp nhúa. 

Chắc chắn đó mới là sự đau cực tâm hồn Chúa Giêsu cảm thấy rõ ràng nhất, đó mới là cái hôn đê tiện của Giuđa tái diễn khắp mọi thời gian.  

7.  Như vậy, Chúa Giêsu đã biết tất cả những gì là sỉ nhục, là vô   ơn, là hèn nhát, là hờ hững chờ đợi Người, nếu Người ở lại giữa chúng ta.  Nhưng Người cũng biết có rất nhiều linh hồn sẽ yêu mến Người trọn vẹn cho đến chết.  Người biết những khoái thú, an ủi và bổ sung mà những linh hồn thuần hậu ấy kín múc được trong Thánh Thể Người lập.  Vì hết dạ nhân từ, làm sao Người có thể nỡ từ chối họ ân huệ đó được. 

Ôi Chúa Giêsu!  Con yêu mến Chúa, con cảm tạ Chúa vì đã lập Nhiệm Tích Thánh Thể cho chúng con. 

8.  Con liên tưởng đến giây phút long trọng Chúa cầm bánh rượu trong tay, đọc những lời phi thường này:  “Hãy cầm lấy mà ăn, nà là Mình Ta; hãy nhận lấy mà uống, này là Máu Ta.” 

Con hình dung ra, lúc đó, đôi mắt Chúa đẫm lệ hạnh phúc vì nghĩ đến những người có phúc mà Chúa sẽ tạo nên cho đến tận thế. 

Và, ôi Chúa Giêsu yêu dấu.  Con thích nghĩ rằng, biết và thấy mọi sự như chúng hiện tại, lúc đó Chúa cũng đã nhìn thấy linh hồn nghèo nàn nhưng thật đói khát của con, và Trái Tim nhân hậu của Chúa đã sung sướng run lên vì nghĩ đến khoái thú Chúa sắp làm cho con, nghĩ đến an ủi Chúa chuẩn bị cho con. 

9.    Ôi Chúa Giêsu, con yêu Chúa biết bao vì bấy nhiêu nhân từ, và con đoan hứa với Chúa thành thực nhường nào sẽ không bao giờ ngừng hát lên khúc ca yêu mến của con rằng:  Giêsu, con yêu mến Chúa. 

Ngày nọ Chúa đã nói với thánh nữ Mectinđê:  “Con ong sà xuống đài hoa để hút mật cũng không ham hố bằng Trái Tim Chúa nhào vào linh hồn khát khao rước Chúa.” 

Ôi Thày nhân lành, con tin như vậy chẳng khó khăn gì.  Xin đến đi, hỡi Ong chí thánh, con xin mở hết sức rộng đài hoa linh hồn con.  Hãy chìm lút vào trái tim con mà yêu thương con.  Phận hoa nhỏ không hương không sắc như con đây còn có thể làm gì, nếu không phải là để mặc Chúa yêu thương, Chúa chẳng đếm xỉa gì đến công nghiệp, đến đức tính, mà chỉ nhìn đến thiện chí của con thôi. 

LM. Jos. Schrijvers, CSsr ( trích trong cuốn Bạn Thân Chí Thánh)