100 Bài Giáo Lý Kinh Thánh

100 Bài Giáo Lý Kinh Thánh

(GIỜ ĐỀN TẠ CỦA GIA ĐÌNH )

Lm. Ph. Hoàng Minh Tuấn biên soạn 
(Lưu hành nội bộ) 1999

 
[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.


Bài 43

TRUYỆN BÀ SU-ZA-NA

Trích sách Sứ ngôn Đaniên, ch.13

Ông Yô-a-kim có bà vợ tên là Su-sa-na đã xinh đẹp tuyệt trần, lại được cha mẹ là những người đức nghĩa dạy cho nàng từ nhỏ có lòng kính sợ và tuân giữ luật Chúa. Ông Yô-a-kim là người giàu có, nên nhiều người Do thái thế giá thường lui tới bầu bạn, trong số đó có hai ông thẩm phán của năm ấy do dân bầu lên, để dân có điều gì tranh tụng, đến với họ sẽ được phân xử. Trưa đến, dân chúng ra về, thì nàng Su-sa-na có thói quen đi dạo trong vườn. Hai kỳ mục này thấy nàng thì đã để lòng chiều theo dâm tà, quên mất lương tri. Chúng quay mắt đi để khỏi nhìn Trời, chẳng cân nhắc thị phi. Chúng phải lòng nàng, nhưng giấu kín vết thương lòng không nói cho nhau. Ngày ngày hăm hở tìm cớ sao cho được thấy nàng để muốn tư thông với nàng. Chúng giả bộ nói :

-  Thôi ta về nhà, đến giờ ăn trưa rồi !

Rồi chia tay. Nhưng ngay đó, chúng đã lui trở lại và không hẹn mà hò, chúng đã đến cùng một chỗ. Hỏi nhau, chúng mới vỡ lẽ mà thú thực với nhau tình dục của chúng. Thế là chúng toa rập với nhau rình cơ hội tốt khi nàng chỉ có một mình. Một hôm, dịp may đã đến : Su-sa-na thấy trời nóng bức, đã dạy hai tỳ nữ sửa soạn cho nàng tắm trong vườn. Trong vườn chẳng có ai, trừ hai kỳ mục núp đó mà rình xem nàng. Khi sửa soạn xong, hai tỳ nữ rút lui... Tức thì, hai tên khốn kiếp lén đến với nàng, chúng nói :

-  Cửa vườn đã đóng, không ai trông thấy chúng mình. Chúng tôi đây mê mệt vì nàng. Hãy vui lòng nghe theo chúng tôi mà tư thông đi ! Bằng không, chúng tôi sẽ làm chứng làm hại nàng : là có một chàng trai đã ở với nàng, chính vì thế mà nàng bảo tớ gái lui ra để nàng vui thú với nó.

Su-sa-na thở dài nói :

-  Tôi bị mắc bẫy mấy ông. Nhưng thà sa mưu gian dối của các ông, chứ không thà phạm tội trước mặt Chúa.

Nói đoạn, Su-sa-na hô hoán rầm rĩ. Hai tên kia cũng kêu lớn át tiếng nàng. Người nhà nghe tiếng kêu, xô lại mở cửa để xem sự gì. Hai tên bất nhân phân phô chứng gian của họ, các gia nhân nghe thế lấy làm xấu hổ, vì chúng chưa hề nghe nói Su-sa-na như thế bao giờ.

Hôm sau, khi dân chúng tụ họp ở nhà ông Yô-a-kim, chồng nàng, thì hai tên kỳ mục kia đến, đầy ý định tội ác, quyết làm cho cho nàng bị xử tử để che lấp tội lỗi xấu xa của chúng. Số phận nàng Su-sa-na xinh đẹp vô tội sẽ ra sao ? Kỳ sau sẽ tiếp.

* Đó là Lời Chúa ! - Tạ ơn Chúa !

Suy niệm Lời Chúa

Chiến thắng bản năng tình dục của mình quả là điều khó. Hai ông kia, đã đến chức cao quyền trọng như thế trong dân, mà chỉ vì “quay mắt đi không muốn nhìn Trời, không cân nhắc thị phi”, để lòng chiều theo lôi kéo của bản năng, mà đã sa vào tội lớn : ước muốn tà dâm và khi bị bại lộ, lại làm chứng gian để giết người bịt miệng. Còn Su-sa-na, từ nhỏ được dạy dỗ lòng kính sợ Chúa và tuân giữ luật Ngài, nên đã thà bị sa cơ mưu độc ác cáo gian rồi bị kết án nhuốc nha trước mặt chồng và toàn dân, còn hơn phạm tội mất lòng Chúa.


Nghe truyện, ai chẳng ghét kẻ gian tà, thương mến người xinh đẹp, vô tội bị hàm oan.

Sau bài kỳ trước, có nhiều bạn trẻ thấy nản lòng và phát biểu : “Đức thanh tịnh khó giữ quá ! Đám trẻ chúng tôi xin đầu hàng !”

Quả thế, nào có ai nói là nó dễ đâu ! Già đầu như hai kỳ mục kia, và chắc cũng phải là người - ít ra ở bề ngoài - có vẻ đạo đức, gương mẫu thế nào đó, mới được dân bầu lên chức thẩm phán toàn dân ; thế mà, ai ngờ đã sa ngã khốn nạn đến thế ! Chỉ đối với trẻ nhỏ mới dễ, vì nơi chúng chưa có vấn đề. Các năng lực tính dục còn nằm ngủ. Vì vậy, người ta đâu có gọi chúng là những kẻ có đức thanh tịnh theo đúng nghĩa được. Đức thanh tịnh giả thiết phải có ý thức, rồi có tập luyện cho đến lúc chế ngự được, mặc dầu có khi vấp ngã. Không ai gọi một người ngồi yên ở nhà là anh hùng chiến thắng. Vòng hoa chiến thắng chỉ dành tặng cho ai xông pha chiến trường, giáp binh vấy máu, khét lẹt mùi lửa đạn, có khi thương tích đầy mình, song đã cắm lên thành địch lá cờ của tổ quốc.

Với ơn Chúa mà ta ra sức nài xin, với nỗ lực có qui củ, cuộc chiến đấu của các bạn sẽ đi đến chiến thắng. Xin bảo đảm điều ấy với các bạn.

Nhưng có người sẽ hỏi : Tại sao Thiên Chúa lại để bọn trẻ chúng tôi dài dẵng suốt năm, bảy năm trời, từ lúc dậy thì phải bị dằn vặt, đè nén tình dục, phải tránh lánh cái mà sau này trong hôn nhân sẽ cho phép sử dụng ?

Đáp : Trong thiên nhiên chẳng có gì là một sớm một chiều mà được ngay. Cả trong khoa học và kỹ thuật cũng vậy nữa. Trong thiên nhiên, mọi sự đều đi từ nhỏ đến lớn, phải có thời gian phát triển rồi mới chín muồi. Trồng cây, bạn phải gieo hạt, đợi nảy mầm, vun xới, tưới bón chờ đến khi cây đủ lớn, trưởng thành mới trổ hoa, đậu quả. Lắp ráp một cái xe gắn máy cũng vậy : phải làm khung sườn trước, sau cùng mới ráp động cơ, rồi đổ xăng nhớt, lúc ấy mới nổ máy, rồi còn phải rà máy mấy ngàn cây số, máy mới trơn tru, êm nhẹ, chạy được hết tốc lực và bền bỉ.

Đây là lý do của sự phát triển ấy :

1/         Các năng lực tính dục có vai trò quan trọng trong sự phát triển cơ thể. Chúng đang khuấy khuất bạn và dằn vặt bạn, vì chúng đang tiết vào máu những yếu tố sinh lực, bên nam cũng như bên nữ, rồi truyền lan khắp cả cơ thể để cùng với các cơ quan khác, xây dựng thân thể bạn, làm cho bạn thành một thanh niên khôi ngô, khỏe mạnh, lanh lợi, hay một thanh nữ duyên dáng, tươi tắn, dễ thương... Bạn sẽ không là một chàng trai hay một cô gái xứng với danh nghĩa ấy, nếu các yếu tố sinh lực kia không góp phần điều động việc phát triển nội thân... Ngược lại, bạn sẽ thành “pê-đê”â, mềm yếu, ẻo lả như con gái... Còn bạn gái thì xanh xao, võ vàng, uể oải, không sinh động...

2/         Các năng lực tính dục còn quan trọng cho việc phát triển trí óc và tâm lý của bạn nữa. Xài phí các năng lực tính dục, lạm dụng chúng, sẽ làm trí óc bạn mờ tối, chậm chạp, trí nhớ mất dần. Có mấy khi, người ta gặp những đầu óc sáng suốt phi thường, những thiên tài kiệt xuất trong đám những kẻ phóng đãng, chơi bời đâu ? Làm sao gặp được những con người cương nghị, dũng cảm - và thánh nhân - trong số những kẻ sẵn sàng nhượng bộ một cám dỗ nhỏ nhặt về tình dục. Xem phim ảnh, báo chí, truyện chiến tranh, phiêu lưu, thám hiểm, chúng ta thường thán phục những gương mặt cương nghị, anh hùng, gan dạ... Họ có thể dành những chiến công oanh liệt ấy không, nếu họ là những kẻ thiếu ý chí, nhu nhược, buông lỏng kỷ luật cá nhân, buông mình theo mọi trác táng... ?

Cuộc đời hôn nhân và gia đình bạn là cuộc phiêu lưu, mạo hiểm, là cuộc chiến tranh cam go đó. Bạn có óc sáng suốt không ? Bạn có tập tính tự chủ và can đảm chưa ? Bạn đã tập luyện và sẵn sàng chưa? để hạnh phúc cá nhân và gia đình bạn sẽ hưởng với bao điều thỏa mãn, vui sướng lớn lao ! Còn ngược lại, bạn sẽ khổ và kéo theo bao người khác vào cái khổ với bạn.

Súc vật, Thiên Chúa phú cho bản năng không sai trệch, chúng cứ theo đó mà làm. Con người, Thiên Chúa phú cho trí khôn và ý chí. Con người xứng danh con người, phải xét xem lý trí mình đòi hỏi phải làm sao, sức khỏe mình đòi buộc những điều gì.

Các bạn thấy rồi đó : bây giờ bắt đầu là thời gian thực sự bạn đang xây dựng bản thân, cuộc đời và hạnh phúc của bạn. Bạn hãy tập biết sử dụng và phát triển bao tiềm năng lớn lao, bao ơn sủng, bao quà tặng Thiên Chúa đã phân phối cho bạn. Bây giờ không là thời gian nghỉ hè, ngồi chơi xơi nước, chờ đợi số phận may rủi đưa đẩy...

Tất cả các điều nói trên không thể không đòi nỗ lực đặc biệt. Vì vậy, các bạn kêu là khó thì rất đúng.

Nhưng nếu bạn chấp nhận cố gắng và đấu tranh, phần thắng chắc chắn thuộc về bạn. Ở trang đầu sách Kinh Thánh, Thiên Chúa đã hứa thế rồi : “Dòng dõi người đàn bà sẽ đạp đầu mày” (Kn 3.15). Dòng dõi ấy là chúng ta. Và cùng với lời hứa ấy, Thiên Chúa ban ơn trợ lực siêu nhiêu cho những ai nài xin Ngài, để đạp đầu tội lỗi.

* * *

Đến đây, chúng ta dựa vào sách Giáo lý bên Đức để nhắc lại đôi luật luân lý về tội dâm ô.

Tội dâm ô là sự sử dụng trái phép những năng lực tính dục. Tội ấy có thể phạm một mình hay với người khác, đồng phái hay khác phái. Tội ấy có thể phạm trong tâm tưởng hay trong hành động. Đến đây xin phân biệt hai vấn đề :

+          Vấn đề 1 : Để việc làm xấu kia thành tội thực sự (nghĩa là xúc phạm đến Chúa, làm mất lòng Chúa thật), phải có hai điều kiện hợp chúng lại đầy đủ : thiếu một cũng chưa thành tội.

Điều kiện thứ nhất là BIẾT : biết rõ ràng điều ấy là điều cấm, điều xấu (vì vậy, lúc ngủ mơ không biết).

Điều kiện thứ nhì là MUỐN : hoàn toàn còn đủ tự do, không bị áp lực, mà ta ưng muốn phạm điều đó.

+          Vấn đề 2 : Tội đã phạm ấy nặng hay nhẹ ? Đáp : tùy. Nếu là một vấn đề quan trọng thì là tội trọng. Còn nếu là điều nhẹ, sẽ là tội nhẹ (mà tội nhẹ thì không buộc, chỉ khuyên nên đi xưng tội).

Còn có điểm này : phạm một điều trọng, nhưng khi phạm lại không đủ tự do, sáng suốt, không hoàn toàn ưng muốn đầy đủ, cũng chỉ là tội nhẹ.

Nhắc lại mấy điểm trên để ta đi xưng tội đỡ mất thời giờ, và nhất là khỏi bối rối, không biết đã phạm chưa. Nhiều người thực sự chưa phạm thành tội, nhưng cứ đi xưng bừa, để cho chắc ăn. Không nên ! Tòa hòa giải là nơi ban ơn tha tội, nếu ta không thực sự có tội, thì đến đó vô nghĩa. Cũng như không có bệnh, chẳng ai uống thuốc làm gì.

Câu hỏi 1 : Trường hợp một người hoàn toàn đam mê, say đắm, lú lẫn, không còn tỉnh táo, không làm chủ mình nữa, thì điều xấu y làm có thành tội không ?

Đáp : Theo nguyên tắc, y đã không làm chủ mình, không tỉnh táo, tức là không sáng suốt, kịp suy, vậy là không có khả năng quyết định cách tự do nữa : hai điều kiện nói trên để thành tội không có, hoặc thiếu một, vậy chưa thành tội - Nhưng vấn đề trách nhiệm về hành vi xấu ấy nằm ở lúc trước khi phạm, lúc y còn bình tĩnh và sáng suốt, y có thể thấy rằng nếu y cứ bước chân đến chỗ đó (tỉ dụ đến chỗ quán nhậu, đến sòng bài), thì y cầm chắc sẽ không còn tự chủ nổi. Và mặc dầu đoán biết trước thế, y cứ liều mình đi vào dịp tội, vào nơi nguy hiểm (không có cớ chính đáng), thì khoa luân lý coi là y đã bằng lòng phạm tội từ trước, từ cái gốc rồi.

Câu hỏi 2 : Còn trường hợp một người tỉnh táo, có tự do, tự chủ, song y tự ý nuôi dưỡng những tư tưởng, tưởng tượng, hình ảnh hoặc ước muốn dâm đãng trong trí khôn, hoặc y nói chuyện dâm ô, đọc các sách bẩn thỉu..., cốt để gây khoái lạc xác thịt, thì phạm tội thế nào ?

Đáp : Y không những đã phạm tội dâm ô, mà còn phải mang trách nhiệm về các hậu quả xảy ra sau đó như xuất tinh, hay đi cưỡng hiếp người khác...

Câu hỏi 3 : Có những lúc các hình ảnh xấu, các kích thích tình dục tự nhiên đến khuấy khuất, ám ảnh ta hoài, đến nỗi hầu như ta không chống cưỡng nổi, thế đã có tội chưa ?

Đáp : Sách giáo lý dạy : bao lâu ta còn ra sức đẩy lui khỏi tâm trí các tư tưởng, hình ảnh hay kích thích tình dục ấy, bấy lâu chưa phạm tội. Theo nguyên tắc về hai điều kiện nói trên : người ấy chưa có sự ưng muốn. Hơn thế, phải nói là người ấy đang chiến đấu để bảo vệ đức thanh tịnh, đang làm theo Thánh ý Chúa.

Câu hỏi 4 : Hôn có tội không ?

Đáp : Trước hết, phải hiểu ý nghĩa của cái hôn. Hôn là dấu bên ngoài biểu lộ sự kết hợp của hai tấm lòng, hai con người, biểu lộ sự tin nhau và trung tín với người mình yêu, mà ta muốn chọn làm bạn đời. Cái hôn nói lên rằng : Em là tất cả cho anh, em là của anh mãi mãi. Nếu trao cái hôn quá sớm, và không có ý nghĩa nói trên, nụ hôn ấy giả dối, trống rỗng và có hại. Thế nào là quá sớm ? Chẳng hạn trai gái vừa quen sơ nhau... Huống hồ, hôn lại là một cử chỉ có ý tìm khoái lạc xác thịt (không có cái ý nghĩa nói trên kia), thì rõ ràng là xấu (chiếu theo điều nói ở câu hỏi 2 trên đây).

Trong vấn đề này, còn phải xét đến phong tục, tập quán, tính tình mỗi dân tộc. Cái người Tây phương làm được vì thói quen từ nhỏ, vì phong tục chấp nhận. Như thế, người Á đông bắt chước mà làm, sẽ xảy ra nhiều điều mập mờ, lấn cấn, lộn xộn...

Gia đình ta hôm nay làm giờ cầu nguyện và đền tạ, để xin Chúa giúp sức cho mọi người, nhất là các bạn trẻ, biết phấn đấu để sống trong sạch.

-----oOo-----