Thánh Thần

Cầu cùng Chúa Ba Ngôi

(Soeur Elisabeth de la Trinité)

Lạy Chúa Ba Ngôi lòng con thờ phượng

 

Xin cho con quên mãi chính mình đi;

 

Để chìm trong Chúa rồi không biệt ly,

 

Bất động và êm như vào vĩnh viễn,

 

An hoà ấy không gì làm xao xuyến,

 

Cũng không gì làm xa khỏi Chúa con,

 

Nhưng mỗi phút càng đẫy sâu tâm hồn

 

Vào thẩm cung của biển tình mầu nhiệm.

 
 

Cho hồn con an bình, nơi lưu luyến,

 

Thành Thiên đàng chổ yên nghĩ tình yêu,

 

Không bao giờ con bỏ Chúa cô liêu.

 

Con ở đó nguyên toàn và tỉnh thức,

 

Trong đức TIN: để phượng thờ nao nức,

 

Phó toàn thân cho mặc Chúa tạo thành!

 

Ôi Kitô con mến Chúa uy danh,

 

Xưa đã tử nạn vì thương nhân thế,

 

Con dâng Chúa một tình yêu diễm lệ

 

Của bạn trăm năm bền bĩ muôn đời.

 

Nguyện xin danh Chúa ngàn năm chiếu dọi,

 

Thề yêu Chúa, để rồi yêu mà chết!

 

Nhưng Chúa ôi, này hồn con hao kiệt,

 

Bất lực rồi, xin hãy mặc cho con

 

Chính mình Chúa, để đồng nhất với Người.

 
 

Cùng nhịp thờ của linh hồn Chúa Tể,

 

Con bị chìm, bị chiếm xâm, thay thế,

 

Cho đời con trở nên ánh huy hoàng

 

Xin đến trong con làm Đấng thờ phượng,

 

Đấng đền tạ và cứu vớt ân thưởng.

 
 

Lạy Ngôi Hai, Tiếng lòng của Thiên Chúa,

 

Suốt đời con, con muốn để nghe Người,

 

Con ước thành người con dễ sai bảo,

 

Để cùng Người mọi điều được thụ giáo.

 

Qua các đêm dài, qua cảnh cô liêu,

 

Qua nỗi yếu hèn, ngắm nhìn Chúa tình yêu.

 

Cho con sống dưới quang minh của Chúa!

 

Ngôi sao kia, lòng con say vạn thuở,

 

Hãy chi phối con từ giờ phút này,

 

Để không bao giờ thóat tay Chúa cả!

 
 
 
 

Ôi Lửa đốt thiêu, lạy Thần Linh Tình Ái,

 

Hãy đến trong con cho hồn tồn tại,

 

Khác nào nhập thể, nên giống Ngôi Con,

 

Để rồi xác này trở nên nhân tính,

 

Và ở đây tái diễn bao mầu nhiệm!

 
 

Lạy Ngôi Cha, xin nghiêng mình xem đến

 

Con mọn hèn là thụ tạo lòng Cha,

 

Lấy bóng cả mà che phủ bao la,

 

Nhìn ở đấy Đấng lòng Cha yêu mến,

 

Ngự trong con, đẹp lòng Cha trọn vẹn!

 
 

Lạy Ba Ngôi, tất cả của lòng con,

 

Là nguồn vui, suối trầm lặng tâm hồn,

 

Cõi vô biên, con lao mình biến mất.

 

Phó mình con như miếng mồi thơm ngọt,

 

Muốn chôn Cha trong đáy huyệt lòng con,

 

Để trong Cha,  con lượm cả xác hồn,

 

Và chờ đợi rồi đây đi chiêm ngưỡng,

 

Trong ánh sáng nguồn cao sang ân thưởng!