SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI
(Introduction À La Vie Dévote)
Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế
[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.
Trân trọng kính dâng Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc. Mẹ đã khấng hiện ra tại Medjugorje để dẫn dắt chúng con trên con đường thánh thiện
PHẦN 2
Gồm những chỉ dẫn về nguyện ngắm và các Bí Tích, để giúp linh hồn lên cùng Chúa.
CHƯƠNG 12
VIỆC TĨNH TÂM, CẦM TRÍ
Phi-lô-tê thân mến, chính ở điểm này, tôi mong con hết tình nghe theo lời tôi khuyên. Vì điểm này là một trong những phương thế chắc chắn nhất giúp con tiến bộ trong đàng thiêng liêng1. Ban ngày con hãy đưa tâm trí con nhớ đến Chúa ở trước mặt nhiều chừng nào hay chừng nấy theo một trong bốn cách tôi đã chỉ. Con so sánh việc Chúa làm với việc con làm : Con sẽ thấy đôi mắt Ngài nhìn về phía con, luôn đăm đăm nhìn con với lòng thương khôn tả ! Con sẽ nói : “Lạy Chúa, tại sao con không luôn nhìn Chúa như Chúa luôn nhìn con ? Lạy Chúa, tại sao Chúa nghĩ đến con luôn thế, và sao, con ít nghĩ đến Chúa như vậy ? Hỡi hồn tôi, ta ở đâu ? Chỗ thật của ta là nơi Thiên Chúa ! Mà kỳ thực ta đang ở đâu ?
Như chim có tổ ẩn mình, hươu nai có bụi bờ làm chốn nương náu che thân, và tìm bóng mát khi nóng nực, thì hỡi Phi-lô-tê, mỗi ngày lòng ta cũng phải tìm chọn một chỗ nào đó, hoặc trên núi Sọ, hoặc trong các thương tích của Chúa, hay nơi nào khác gần Ngài, để nương náu, trong bất cứ trường hợp nào. Ở đó ta trút gánh nặng để nghỉ ngơi xa các công việc bên ngoài như ở trong một đồn ải để chống lại các cám dỗ. Phúc cho hồn có thể thành thật nói với Chúa : “Chúa là nơi con ẩn náu, là thành lũy vững vàng, là mái nhà che con khỏi gió mưa, là bóng mát giữ con khỏi nóng bức”.
Phi-lô-tê con gắng đến ẩn dật nhiều lần như thế trong chốn cô tịch của lòng con, đang khi phần xác con phải lo ăn nói và lo chuyện đời. Chốn cô tịch tinh thần ấy không thể nào bị quấy phá dù người quanh con có đông đảo mấy vì họ không ở quanh lòng con, mà ở quanh thân xác con thôi, nhưng với điều kiện là lòng con ở một mình trước mặt Chúa. Đây là việc thánh vương Đa-vít vẫn làm giữa công việc bề bộn bên ngoài như người đã chứng tỏ qua nhiều đoạn Ca vịnh của Người, chẳng hạn : “Lạy Chúa, con luôn ở với Chúa. Con luôn thấy Chúa trước mặt con. Con đưa mắt lên nhìn Chúa Đấng ngự trên trời ! Mắt con luôn nhìn vào Chúa” (Ca vịnh 62, 23-122, 1-24, 15).
Ngay khi tiếp chuyện, thường nó không nghiêm trọng đến nỗi ta không thể thỉnh thoảng đưa tâm trí ra khỏi đó để vào nơi tĩnh mịch thánh thiện kia.
Cha mẹ thánh Ca-ta-ri-na thành Xiê-na không cho người có nơi, có giờ tiện để cầu nguyện và suy ngắm, Chúa thương soi sáng cho người làm một nhà nguyện nhỏ trong lòng để người có thể dùng trí mà vào trong đó dù đang bận việc bên ngoài, để hưởng sự tĩnh mịch thánh thiện ấy. Và từ đó, khi trần gian bách hại người, người vẫn không thấy khó chịu phiền cực vì thánh nữ cho biết người lui vào phòng trong lòng, ở đó người được yên ủi bởi Bạn Tình chí thánh. Cho nên thánh nữ hằng khuyên con cái thiêng liêng của người làm một chiếc phòng trong lòng và ở trong đó.
Con hãy đưa trí con thỉnh thoảng lui vào trong lòng con, ở đó cách xa người đời, con có thể tính chuyện hồn con thân mật với Thiên Chúa, ngõ hầu nói được như vua Đa-vít rằng : “Con tỉnh thức, giống như bồ nông nơi hoang vắng. Con giống chim cú nơi căn lều tàn hoang, và như chim sẻ cô đơn trên nóc nhà” (Ca vịnh 101. 8).
Theo nghĩa đen, những lời đó cho thấy vị Đại Đế đó dùng đôi thì giờ để sống tĩnh mịch, chiêm ngắm các sự thiêng liêng. Ngoài ra, theo nghĩa bí nhiệm, ta còn thấy ám chỉ ba nơi tĩnh mịch tuyệt hảo, như ba chòi tu rừng trong đó ta có thể sống cô tịch, bắt chước Chúa Cứu Chuộc ở trên núi Sọ, giống như bồn nông nơi hoang địa, lấy máu mình nuôi đàn con nhỏ cho hồi sức lại ; và trong lúc giáng sinh ở chuồng bò lừa vắng vẻ, Ngài như chim cú trong căn lều tàn hoang, khóc than tội lỗi ta ; và ngày thăng thiên Ngài như chim sẻ bay lên trời, như lên nóc nhà thế gian. Vậy ta hãy dùng ba nơi đó mà ẩn mình giữa các xôn xao của công ăn việc làm. Chân phúc En-dê-a (Elzéar) bá tước thành A-ri-măng, miền Prô-văng-xơ đã lâu ngày xa vắng Đen-phim, người vợ đạo hạnh và hiền đức. Nàng sai người đến thăm nom sức khỏe của chồng. Bá tước trả lời : “Em thân mến, anh vẫn luôn mạnh. Nếu em muốn gặp anh, hãy tìm trong cạnh nương long của Chúa Yêsu hiền dịu, vì anh ở trong đó và em sẽ tìm thấy anh. Tìm anh nơi khác là tìm luống công”. Thật xứng một hiệp sĩ Công Giáo !
--- o0o ---
1: Chương này và chương sau đề cập đến một vấn đề có thể nói là căn bản cho nếp sống đạo đức trong Dòng cũng như ngoài Đời : đó là cầm trí nhớ Chúa hiện diện trước mặt hoặc trong linh hồn để chuyện vãn liên lỉ với Ngài – Bạn có thể xem thêm về vấn đề quan hệ này trong bất cứ sách Tu Đức nào. Tỉ dụ : Cuốn nữ tu thánh thiện – Cách đặc biệt cuốn Sống trước uy nhan Thiên Chúa.