Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.

Trân trọng kính dâng Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc. Mẹ đã khấng hiện ra tại Medjugorje để dẫn dắt chúng con trên con đường thánh thiện


PHẦN 3

Gồm các lời chỉ dẫn giúp thực hành nhân đức.

 CHƯƠNG 10

PHẢI LO CÔNG VIỆC CÁCH CHU ĐÁO, KHÔNG HẤP TẤP VÀ XAO XUYẾN

Lo công việc cách chu đáo, cần mẫn thì hoàn toàn khác bồn chồn, lo lắng và lật đật. Các thiên thần cẩn thận săn sóc cho phần rỗi ta, song không vì thế mà các vị đâm bồn chồn lo lắng lật đật. Vì chăm nom săn sóc là việc thuộc đức bác ái của các vị, còn sự bồn chồn lo lắng và lật đật hoàn toàn nghịch lại phúc lạc của các vị. Lý do là chăm nom săn sóc có thể thi hành trong yên tĩnh và bằng an của tâm trí, mà sự bồn chồn xao xuyến thì không, và sự lật đật lại không lắm nữa.


Philôtê, con hãy cần mẫn chu đáo trong mọi công việc con phải làm, vì Thiên Chúa đã trao phó cho con,  Ngài cũng muốn con chăm nom hết sức. Nhưng nếu có thể được, đừng đâm bồn chồn lo lắng, và quá nóng nảy. Đừng hấp tấp trong việc làm, vì bất kỳ lật đật thế nào cũng làm rối trí suy nghĩ và xét đoán, và ngăn trở ta làm tử tế công viêc mà ta làm hối hả.

Khi Chúa Giêsu trách thánh nữ Mát-ta. Ngài nói : “Mát-ta ơi, con lo lắng và bồn chồn về nhiều chuyện quá” (Luca 10, 41). Con xem, nếu nàng chỉ lo việc một cách chuyên cần thôi, thì đâu có đâm xao xuyến. Nhưng vì nàng quá bồn chồn lo lắng nên đâm hối hả và bối rối, vì thế bị Chúa trách. Con song từ từ chảy về trung châu, cho phép tàu bè chở hàng hóa đến. Các trận mưa nhỏ hạt song đều đều trên đồng ruộng làm lúa má phì nhiêu. Nhưng dòng thác hay nước lũ chảy làm long lở đất đai tàu bè không qua lại buôn bán được. Các cơn mưa ào ào và dông bão chỉ phá hoại đồng ruộng và vườn tược ! Công việc làm cuồng nhiệt và hối hả không bao giờ tốt đẹp được như câu ngạn ngữ cổ nói : “Phải nhanh nhẹn cách từ tốn”.

Còn Sa-lô-môn cũng nói : “Kẻ hấp tấp thường dễ vấp ngã”. Khi ta làm tử tế là làm nhanh đủ rồi. Ong đất thường ầm ỹ và lật đật hơn ong mật, nhưng cùng lắm chúng chỉ làm ra sáp chứ không ra mật. Kẻ hối hả lo lắng ồn ào vừa không làm được nhiều vừa không làm tử tế.


Con ruồi không làm ta bực mình vì nó hung hăng song vì chúng nó nhiều, cũng vậy các công việc lớn không làm nao núng bằng các việc nhỏ song nhiều. Vậy con hãy đón nhận các công việc con phải làm với tâm hồn bình tĩnh, và cứ tuần tự từng cái một mà làm. Nếu con muốn làm tất cả một trật hoặc cách lộn xộn, con sẽ phải cố gắng nhiều, làm hao tổn tâm trí, làm con kiệt quệ, rồi cứ bình thường, con sẽ ngóc đầu lên không nổi chẳng làm gì nên trò.

Trong mọi việc, con hãy hoàn toàn nương tựa vào Quan Phòng của Thiên Chúa, nhờ Ngài mọi ý định của con sẽ được thực hiện. Còn phần con, hãy làm việc cách êm ả, và hợp tác với Quan Phòng Chúa. Và con hãy tin tưởng, nếu con hết tình tin cậy Thiên Chúa, thành công mà con lượm được sẽ vẫn là hữu ích hơn cả cho con, dù theo xét đoán riêng của con nó có vẻ bề ngoài thế nào đi nữa.

Hãy như đứa trẻ, một tay nắm tay cha mình, tay kia hái dâu hay trái mâm xôi dọc bờ dậu. Con cũng vậy, một tay vun quén, quán xuyến của cải đời này, tay kia luôn nắm tay Cha trên trời, thỉnh thoảng quay nhìn Ngài xem Ngài có ưng ý về việc nhà hay việc làm ăn của con không. Đừng bao giờ rời tay Ngài và sự phù trợ của Ngài cả, con tưởng sẽ rảnh tay hơn mà vơ lấy được nhiều hơn, song nếu Ngài buông con, con sẽ không đi một bước mà không ngã chúi mũi. Philôtê, tôi muốn dặn con khi đang lo công việc làm ăn thường thường mà không đòi con phải chú ý quá hay dồn dập quá, con hãy nhớ đến Chúa hơn công việc. Khi công việc quan trọng đến nỗi cần con phải đem tất cả chú ý để làm(1), thì thỉnh thoảng con hãy nhìn lên Chúa, như thủy thủ đi biển để lái con thuyền về bến, họ nhìn lên trời hơn là nhìn xuống nước. Như thế, Thiên Chúa sẽ làm việc với con, trong con và cho con, và công việc sẽ mang lại yên ủi.

(1) Công việc mà ta làm do ý Chúa, cũng là điều đẹp lòng Chúa. Cho nên, làm việc đó tức là ta đang kết hiệp với Chúa rồi, ngay trong việc ấy, vì ta thi hành thánh ý Ngài. Ở đây ta kết hiệp với Chúa bằng việc làm, lúc suy ngắm ta kết hiệp với Chúa bằng trí khôn và tâm tình.

--- o0o ---