Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.

Trân trọng kính dâng Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc. Mẹ đã khấng hiện ra tại Medjugorje để dẫn dắt chúng con trên con đường thánh thiện


PHẦN 3

Gồm các lời chỉ dẫn giúp thực hành nhân đức.

 CHƯƠNG 13
LỜI KHUYÊN BẢO GIÚP GIỮ ĐỨC THANH KHIẾT

Con hãy hết sức nhanh chóng bỏ đi, đừng mon men tới những điều dâm đãng, vì cái tội này hoạt động êm thắm : bằt đầu bằng những sơ suất nho nhỏ, nó tiến đến những tai họa tầy trời. Lánh trước vẫn dễ hơn chữa sau.

Thân xác con người giống như những tấm kính, không thể để chung với nhau mà mang đi vì sẽ vỡ. Giống như quả cây, dù còn nguyên vẹn, dù được tẩm ướp, nhưng vì va chạm nhau nên làm rập nát nhau. Ngay đến nước đựng trong bình trong mát, khi đã bị con vật nào đụng tới sẽ không còn giữ được thanh trong lâu ngày. Hỡi Philôtê, con đừng để cho ai bất nhã đụng chạm tới con, dù có ý đùa bỡn hay vì có cảm tình. Nếu có may mắn còn giữ được đức thanh khiết qua các cử chỉ vui đùa hơn là hiểm độc ấy, vẻ tươi mát và tinh ròng của đức thanh khiết chẳng khỏi bị thương tổn, hư hại. Mà để cho người ta đụng chạm cách bất chính, đó là đức thanh khiết đã hoàn toàn bị hư hỏng rồi.

Thanh khiết hệ tại tâm hồn như nguồn gốc, song liên quan đến thân xác như chất liệu. Vì thế người ta mất thanh khiết vừa bởi ngũ quan thân xác, cũng như bởi tư tưởng và ước muốn của tâm hồn. Nhìn, nghe, nói, ngửi, đụng chạm các vật bất chính đang khi lòng mình vui thú và hướng chiều, đó là dâm ô. Thánh Phaolô nói gọn gàng : “Chớ gì anh em đừng nói ngay cả chuyện dâm ô” (Eph 5, 3). Con ong không chỉ tránh đụng tới thịt rữa thối, mà còn trốn lánh và ghét cực độ những hôi thối bởi nó xong ra. Trong sách Nhã Ca thấy nói đến nàng Hôn thê để tay chảy ra chất mộc dược, là dầu ngừa sự hư nát ; môi viền lằn chỉ hồng đỏ, dấu hiệu sự nết na trong lời nói ; đôi mắt như mắt bồ câu vì đơn sơ trong sáng ; tai đeo những hoa tai vàng dấu hiệu sự tinh khiết; mũi để giữa những cây bách hương núi Li-ba-nô, là giống gỗ không bị mọt (Nhã Ca 4)1. Hồn sống đạo đức cũng phải như vậy : thanh tịnh, trong sạch, đoan trang nơi tay, nơi miệng lưỡi, tai, mắt và toàn thân.

Về điểm này, tôi cho con biết một câu mà giáo phụ Gio-an Ca-xi-a-nô thuật lại lời thánh cả Ba-si-li-ô nói về mình rằng : “Tôi không biết đàn bà, dầu vậy tôi đâu dám cho mình là thanh khiết”. Có bao nhiêu sự dâm dật, hư hỏng, thì đức thanh khiết có thể bị mất vì bấy nhiêu cách. Các sự dâm dật kia, tùy theo chúng lớn nhỏ mà làm suy nhược, tổn thương hay tuyệt diệt đức ấy. Có đôi sự quá thân mật riêng tư, những dục vọng bất cẩn, lố lăng và phóng đãng, tuy chưa đích thực vi phạm thanh khiết, song làm suy yếu, bạc nhược và mất vẻ trong sáng của nó. Có những sự suồng sã và dục tình khác, không những bất cẩn, còn xấu xa, không chỉ lố bịch song bất chính, không chỉ phóng đãng song dâm dật, do đó ít nhất đức thanh khiết cũng bị tổn thương ít nhiều. Tôi nói ít nhất, vì nếu các điều xấu xa dại dột dâm ô ấy kích thích xác thịt khoái lạc cực độ thì đức thanh khiết bị chết hẳn. Như thế, hoá ra đức thanh khiết lại bị tiêu hủy cách bất xứng, cách khốn nạn hơn là khi nó bị tan nát bởi tội thông dâm, hoặc ngay bởi ngoại tình và loạn dâm. Vì những loại nhơ nhuốc này chỉ là tội, còn các cái kia, như lời ông, Ter-tu-lia-nô nói trong sách bàn về sự Đoan trang, là những quái vật của tội ác xấu xa. Thánh Ba-xi-liô 2 khi nói câu trên kia là có ý chỉ về các ý tưởng xấu về nhục dục. Những ý tưởng này, dù không làm nhơ uế thân xác, song làm nhơ bẩn trái tim ; các linh hồn đại độ lại vô cùng trìu mến sự thanh khiết của tâm hồn.

Đừng bao giờ giao du thân mật với những người dâm đãng, nhất là họ lại vô liêm sỉ nữa, mà thường họ như thế. Như dê khi ngoặm đến trái hạnh đào ngon thì nó hoá nên đắng, thì các linh hồn ô uế và trái tim thối tha, khi tiếp chuyện ai bất cứ, người đồng phái hay khác phái, cũng làm hư hại đức liêm khiết của họ. Chúng có nọc độc trong mắt và trong hơi thở như loài rắn thần.


Trái lại, con hãy giao thiệp với người thanh khiết và đức độ. Hãy luôn nghĩ và đọc các sách thánh, vì lời Thiên Chúa thì thanh khiết và làm kẻ yêu chuộng nó cũng nên thanh khiết. Đa-vít đã sánh nó với hoàng ngọc là viên ngọc quý, có đặ́c tính làm giảm lửa của tà dục.

Con hãy luôn hầu cận bên Chúa Giêsu Kitô chịu đóng đanh, cách thiêng liêng bởi suy ngắm và cách thực sự bởi rước lễ. Người ta cho rằng người nào nằm trên cỏ có tên là “Chiên thanh bạch” 3, được nên khiết tịnh và liêm chính, thì khi trái tim con nghỉ nơi Chúa Giêsu, là Chiên thanh khiết, tinh tuyền thật, con sẽ thấy chẳng bao lâu linh hồn và trái tim con được tẩy trừ hết mọi tỳ ố dâm đãng.

--- o0o ---

1: Các tác giả đạo đức cắt nghĩa các câu Thánh Kinh cách bí mhiệm thiêng liêng rất xa với nghĩa đen của căn bản.

2: Bỏ một câu không thích hợp.

3: Đây là một tin tưởng thời xưa.

--- o0o ---