Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.

Trân trọng kính dâng Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc. Mẹ đã khấng hiện ra tại Medjugorje để dẫn dắt chúng con trên con đường thánh thiện


PHẦN 3

Gồm các lời chỉ dẫn giúp thực hành nhân đức.

 CHƯƠNG 21
LỜI DẶN VÀ PHƯƠNG PHÁP CHỮA TÌNH BẠN XẤU 

Song dùng phương thuốc nào chống lại cái nòi giống các tình ái rồ dại, trăng hoa và dâm đãng kia ? Thoạt tiên vừa chợt linh cảm thấy sự ấy, con hãy bỏ hẳn đi. Với lòng đắng cay chê ghét cái giả trá ấy, con hãy chạy đến bên thánh giá Đấng Cứu Thế, lấy vòng gai của Ngài mà bao bọc trái tim con để những loại chồn cáo ấy không đến gần được. Hãy giữ mình đừng dây dưa chút nào với kẻ thù, đừng nói : “tôi nghe song không làm cái nó nói. Tôi chỉ để tai nghe mà lòng không chiều theo”. Ôi, Philôtê, vì Chúa, con hãy nghiêm nhặt trong những dịp này, vì trái tim và lỗ tai hai cái ấy thông thương với nhau. Một ngọn thác đang đổ sườn núi, có ai ngăn cản được ? Đây cũng vậy, tình yêu đã vào lỗ tai khó mà ngăn cản nó khỏi lọt xuống trái tim (1). Trái tim ta hô hấp bởi lỗi tai, và thở hít các ý tưởng bởi cái lưỡi thích nói, thì nó cũng thở hít bằng cai tai thích nghe các ý nghĩ của kẻ khác. Vậy ta hãy bảo vệ tai ta khỏi các thứ khí của lời nói càn dở, nếu không trái tim ta sẽ bị nhiễm độc. Đừng nghe lời đề nghị gì hết, dù với cớ nào đi nữa. Chỉ trong trường hợp này, cư xử như vậy được mà không sợ bất lịch sự hay quê mùa.

Con hãy nhớ, con đã hiến trái tim con cho Thiên Chúa, và con đã hiến trọn tình yêu làm của tế lễ cho Ngài, lấy lại một mảnh nào, cũng sẽ là phạm thánh. Con hãy hiến dâng lại trái tim con cho Ngài bằng những điều dốc quyết và cam kết, để trong đó con được bao bọc như con nai trong thành lũy. Con hãy kêu cầu Chúa, Ngài sẽ đến cứu giúp và tình yêu Ngài sẽ bảo vệ tình yêu của con, hầu nó chỉ còn sống vì một mình Ngài.

Nếu con đã bị vướng mắc trong lưới tình ái càn dở ấy, quả thật là khó gỡ lắm ! Con hãy đặt mình trước Nhan thánh Uy linh Thiên Chúa, hãy nhật biết tất cả sự lớn lao của nỗi khốn nạn, nỗi yếu đuối và lo lắng của con. Rồi gắng hết sức hết lòng, ghét cay đắng các tình ái đã khởi nhóm, hãy từ bỏ lời con đã tuyên bố hão huyền, khước từ tất cả mọi điều người ta hứa hẹn với một ý chí cương quyết tuyệt đối, con quyết định không bao giờ còn trở lại các trò chơi, chuyện vãn trăng hoa kia.

Nếu con có thể lánh xa những người bạn kia, tôi rất vô cùng tán thành, vì kẻ bị rắn cắn không thể dễ dàng khỏi bệnh khi trước mặt mình có những kẻ cũng đã bị thương tích như mình, thì người bị nọc độc ái tình cũng khó khỏi bệnh, bao lâu họ còn gần kẻ cũng bị một nọc độc như họ. Đổi chỗ ở giúp rất nhiều cho việc làm dịu những nóng nảy, bồn chồn xao xuyến của đau khổ hay của ái tình. Thánh Am-brô-xiô trong cuốn thứ hai bàn về đức sám hối, nói đến một chàng thanh niên, sau một cuộc du hành trở về, đã bỏ hẳn mọi tình ái lăng loàn của anh ta trước kia. Anh đã thay đổi đến nỗi, khi gặp anh, cô thiếu nữ phải lòng anh đã ngạc nhiên nói : “Anh quên em rồi à ? Em đây mà !”, chàng trả lời : “Phải, bây giờ tôi không còn là tôi nữa”. Xa cách đã đem lại cho anh sự thay đổi có phúc ấy. Thánh Ao-gu-ti-nô kể lại : để khuây khỏa nỗi sầu vì bạn tạ thế, người đi khỏi thành Ta-giét (Tageste) nơi người bạn chết để đi đến Cac-ta-giơ (Carthage).

Nếu không đi xa được, làm sao ? Phải tuyệt đối cắt đứt mọi buổi chuyện trò tư riêng, bí mật, những con mắt tình tứ, nụ cười ý nghĩa, nói chung, mọi sự thông giao, bắt mối, có thể nuôi cái lửa mờ ám, hôi hám ấy. Nếu cùng lắm bị bó buộc phải nói đôi khi với kẻ kia, trong dịp ấy hãy tuyên bố bằng một lời cự tuyệt mạnh mẽ, ngắn và nghiêm nghị sự phân chia đôi ngả vĩnh viễn. Tôi kêu to cho mọi kẻ rơi vào cảm bẫy của ái tình lăng loàn ấy nghe : “Cắt đi, chặt đi, đập tan đi !” đừng có dại mà tháo gỡ từ từ mà thôi, phải xé ngay. Không chỉ gỡ mối liên lạc, nhưng phải chặt đứt, những giây rằng buộc ấy chẳng đáng giá gì. Không nên gượng nhẹ trong cái ái tình ngược với tình yêu Chúa như thế.

Song, sau khi đã chặt đứt mọi giây nô lệ khốn nạn ấy, sẽ còn vương vấn trong tôi đôi tâm tình, còn hằn nơi chân tôi những vết xiềng xích xưa, nghĩa là nơi tình cảm tôi. Philôtê ơi, những cái đó không đáng sợ gì nếu con đã thật tình ghét cay ghét đắng cái tai nạn kia. Lúc ấy, con chẳng bị xao xuyến gì ngoài ra thấy hồn mình kinh tởm cái tình ái khốn kiếp kia và mọi sự thuộc về nó. Và con sẽ thong dong thoát khỏi mọi luyến ái vật con đã thải bỏ, bây giờ chỉ còn có tình mến Chúa rất trong sạch thôi. Nhưng giả sử con còn giữ đôi xu hướng xấu, con hãy tạo cho hồn con một chốn tĩnh mịch tinh thần như tôi đã chỉ dạy trên kia : được chừng nào hay chừng nấy, con hãy đem trí con muôn ngàn lần lui vào ẩn trong đó, đem hết tình mà từ bỏ mọi xu hướng đi. Hãy đọc sách đạo đức nhiều hơn. Xưng tội siêng hơn thường và rước lễ. Hãy khiêm nhường và đơn sơ phơi bày mọi xúc xiểm, mọi cám dỗ về điều ấy với cha linh hướng nếu có thể được, hoặc ít ra với linh hồn khôn ngoan và thân tín nào đó. Con hãy vững tin Chúa sẽ giải cứu con khỏi mọi tình dục miễn con trung thành tiếp tục làm các việc ấy.

Con sẽ nói : “Dứt bỏ một tình bạn cách tàn nhẫn như thế chẳng phải là vô ơn bạc nghĩa ư ?”. Ôi ! vô ơn bạc nghĩa ấy thật có phúc vì nó làm ta đẹp lòng Thiên Chúa ! Không Philôtê ơi, vì Chúa, như thế không thể là một bạc tình bạc nghĩa được, trái lại, một ơn lành con làm cho người yêu con, vì khi cắt đứt các dây ràng buộc con, con cũng chặt đứt cho họ, vì là dây ràng buộc  chung cả hai. Dù hiện thời họ chưa thấy hạnh phúc, chầy kíp họ sẽ nhận thấy và lúc ấy sẽ cùng với con ca lên lời tạ ơn : “Lạy Chúa, Chúa đã cắt dây ràng buộc con, con hiến tế lên Chúa lễ vật ngợi khen và con kêu cầu danh thánh Chúa” (Ca vịnh 115, 16).

--- o0o ---

1: Bỏ một câu không hợp thời.