Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.

Trân trọng kính dâng Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc. Mẹ đã khấng hiện ra tại Medjugorje để dẫn dắt chúng con trên con đường thánh thiện


PHẦN 3

Gồm các lời chỉ dẫn giúp thực hành nhân đức.

 CHƯƠNG 31
VỀ TIÊU KHIỂN, GIẢI TRÍ, TRƯỚC HẾT : NHỮNG CÁI ĐƯỢC PHÉP VÀ ĐÁNG KHEN

Tâm trí và thân thể ta đôi khi cũng cần phải nghỉ ngơi giải trí. Ca-xia-nô có kể : Một hôm, một người săn bắn gặp thánh Gioan sử gia và thấy ngài đang vuốt ve một con chim đa đa đậu trên nắm tay. Người đi săn hỏi tại sao ngài là một người cao trọng mà lại giết thì giờ cách hèn hạ thế kia. Thánh Gioan hỏi : “Tại sao ông không cầm cung cứ giương sẵn mãi ?”. Người đi săn đáp : “Sợ cánh cung cong mãi đến lúc cần bắn thì không còn đủ sức mạnh nữa”. Thánh Tông Đồ nói : “Ấy đó, ông đừng bỡ ngỡ khi thấy tôi lơi trí khôn để giải trí một chút, ngõ hầu sau đó tôi có sức hơn mà chiêm ngắm”.

Hẳn là một nết xấu khi quá nghiêm nhặt và mọi rợ đến nỗi không muốn dùng hay cho kẻ khác dùng đôi chút giải trí.

Hóng mát, dạo chơi, chuyện trò vui vẻ, dạo đàn, ca hát, săn bắn : đều là những giải trí lành mạnh. Để dùng cho đúng cách, chỉ cần ý tứ, khôn ngoan thường là đủ : nghĩa là biết xếp đặt thứ tự, thời giờ, nơi chỗ và chừng mực cho từng việc.

Những trò chơi có giải thưởng tài tình và khéo léo thể xác hay tinh thần, như đánh cầu, chơi bóng, chơi về đánh bóng, trò khều vòng, đánh cờ v.v… đều là trò chơi giải trí tự chúng tốt được phép dùng. Song đừng thái quá, hoặc về thời giờ, hay giải thưởng. Nếu dùng vào đó nhiều thì giờ quá, không còn là giải trí, nhưng là một việc bận rồi : không còn làm thảnh thơi trí khôn hay thể xác nữa. Trái lại làm mệt mỏi, bải hoải. Đánh cờ năm sáu giờ, khi tàn cuộc dĩ nhiên là mệt mỏi, và tâm trí bải hoải. Đánh cầu quá lâu, không còn là giải lao cho thân xác, song là làm cho rã rời. Còn giải thưởng hay tiền góp quá lớn, thì tâm trí các người chơi trong cuộc sẽ bị chi phối bởi ham lợi. Ngoài ra, đặt phần thưởng lớn, hay góp tiền lớn quá trong những trò chơi thường thức không quan hệ như các loại trò chơi thường thấy, thì thật là cả một sự bất công lệch lạc. Nhất là, Phi-lô-tê, con hãy ý tứ đừng đem lòng trìu mến các cái đó, vì tiêu khiển có lương thiện mấy mà để tâm trí vào đó thì vẫn là nết xấu, nết hư. Tôi không bảo không nên vui thích lúc chơi, nếu không thì còn đâu là giải trí. Song tôi bảo là không được đặt tâm trí vào đó để ước ao, để thỏa thích và sốt sắng quá.

--- o0o ---