Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.


PHẦN 3

Gồm các lời chỉ dẫn giúp thực hành nhân đức.

 CHƯƠNG 37

VỀ CÁC ƯỚC MUỐN

Ai cũng biết phải vứt bỏ những ước muốn xấu, vì ước muốn điều xấu làm ta nên xấu. Phi-lô-tê, tôi còn nói hơn thế, đừng ước muốn các điều nguy hiểm cho tâm hồn, như khiêu vũ, các trò chơi và các loại tiêu khiển tương tự, các danh vọng, chức tước, các thị kiến (nhìn thấy hiện tượng lạ) và ngất trí vì trong các sự ấy có rất nhiều nguy hiểm khoe khoang và dễ bị ảo tưởng. Con đừng ước muốn những điều xa xôi, nghĩa là chỉ đến với con mãi sau nầy như nhiều người khác, vì đó họ làm mệt, làm phí sức tâm trí họ cách vô ích, và đâm đầu vào những mối lo lắng xao xuyến. Giả sử một thanh niên, hết sức ao ước được nhận một chức vụ gì trước khi đến thời, tôi xin hỏi ước mong đó có lợi gì cho anh ? Nếu một người đàn bà có chồng lại mong làm nữ tu, thì làm sao được ? Hay tôi muốn mua của cải của người hàng xóm khi người ta không có ý định bán, chẳng phải tôi mất thời giờ để mơ ước hão sao ? Hay đang liệt giường, tôi lại muốn giảng hay hành lễ, viếng bệnh nhân, làm những công việc người khỏe mạnh, các ước muốn đó chẳng hão huyền ư ? Vì lúc đó tôi có làm được đâu ? Ấy thế mà các mơ ước vô dụng ấy lại choáng hết chỗ của các nguyện ước khác đáng lẽ phải có : như trở nên kiên nhẫn, bằng lòng nhẫn nhục, hãm mình ép xác, vâng lời, hiền từ trong đau đớn, là những điều Thiên Chúa muốn tôi thực hành bây giờ. Thường thường ta hay có những ước muốn như của đàn bà có mang, muốn ăn trái dâu tươi trong mùa thu, và nho tươi lúc mùa xuân, toàn là của trái mùa ! 

Tôi không tán thành người đang có bổn phận này hay công việc kia lại tỏ ý mong ước một cảnh sống khác, hay mong muốn những công việc không hạp với địa vị hiện thời của mình. Vì các ước ao đó làm hao tâm trí và khiến nó tê liệt trong công việc đang phải làm. Nếu tôi ước mong sự cô tịch của nhà ẩn tu, tôi mất thời giờ, và mong ước ấy đoạt mất chỗ của cái mong ước khác cần phải có là chu toàn hết sức bổn phận hiện thời của tôi. Tôi cũng không ủng hộ cả người ước ao được trí khôn minh mẫn hơn, phê phán xác đáng hơn, vì đó là những ước mong hão huyền, thay vì ước mong tu luyện tâm trí hiện thời đang có. Cũng đừng ước mong những phương thế mà ta không thể có để phụng sự Thiên Chúa, nhưng hãy nguyện ước dùng các cái hiện đang có một cách tử tế. Những điều nói đây là phản đối những ước vọng hão huyền chỉ khuấy động tâm trí ta thôi. Còn các ao ước thường thường, thì không gây hại, miễn là đừng có luôn luôn. 


Đừng ao ước được vác thánh giá, trừ phi con dần dần đã tập biết vác những cái hiện thời xảy đến cho con. Vì muốn tử đạo mà lại không có can đảm nhịn một sỉ nhục, đó là đánh lừa mình. Kẻ thù ta thường xúi ta mong các vật xa xôi không bao giờ có, để đánh lạc hướng hồn ta khỏi những vật hiện có, mà ta có thể lợi dụng để gây ích lớn, dù chúng nhỏ mọn mấy đi nữa. Chúng ta tưởng tượng phải chiến đấu với các quái vật bên Phi Châu mà thực sự đang khi đó, ta lại để những con rắn nhỏ ta vô ý gặp trên đường đời đánh bại ! 


Đừng ước mong gặp cám dỗ, đó là liều lĩnh. Song hãy sẵn sàng chờ đón cách can đảm, và chiến đấu nếu xảy có. 


Ăn nhiều thịt, nhất là lại ăn no chỉ làm nặng bụng, thịt sẽ làm hư bao tử, nếu bao tử yếu. Con đừng chất đầy hồn những ước muốn thế gian, vì chúng sẽ làm hư tâm hồn con, ngay đến những ước vọng thiêng liêng nữa, những cái này sẽ làm hồn con nặng nề vướng víu ? Bao giờ hồn ta được tẩy sạch khỏi những tính xấu, nó liền thèm muốn những sự thiêng liêng : Nó như bị đói đâm ước ao muôn nghìn việc đạo đức, hãm mình, đền tội, hạ mình, bác ái, nguyện ngắm. Phi-lô-tê, khao khát như thế là dấu tốt lắm ! Nhưng hãy coi thử con có thể tiêu hết từng ấy cái mà con muốn ăn không đã chứ ! Vậy con hãy lãnh ý cha linh hướng mà chọn trong số các ước ao ấy, cái nào có thể thực hành được thì đem thực hành ngay đi, làm chúng sinh hiệu quả tốt đi. Sau đó, Thiên Chúa sẽ gửi đến cho con những cái khác, mà con sẽ thực hành đúng thời đúng buổi. Như thế không bao giờ con mất thời giờ vào những ước ao suông. Tôi không bảo là bỏ mọi nguyện ước lành thánh, nhưng chỉ nói phải nguyện ước cách trật tự : những cái nào chưa đến lúc có thể thực hiện, phải xếp chúng vào một góc lòng cho đến lúc có thể thực hiện được, còn phải thực hiện cái nào đã kịp thời. Điều tôi nói đây, không những nói về các sự thiêng liêng ; mà cả về các sự thực tế nữa. Không thế, chúng ta sẽ luôn sống trong lo lắng và bồn chồn hối hả.