SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI
(Introduction À La Vie Dévote)
Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh
Bản dịch của Lm.Ph. HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế
[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.
PHẦN 5
Các lời chỉ dẫn để canh tân và duy trì linh hồn trong đời đạo đức.
CHƯƠNG 13
SUY NIỆM THỨ TƯ : TÌNH YÊU CHÚA GIÊSU ĐỐI VỚI TA
Con hãy suy đến lòng Chúa Giêsu yêu ta chừng nào, đến nỗi đã đau khổ vô ngần ở dưới trần, nhất là ở vườn cây Dầu, và trên thập giá. Tình yêu ấy là để cho con. Tình yêu ấy đã bằng lòng chịu khổ đau, khó nhọc ngõ hầu xin Chúa Cha ban cho con có những dốc lòng, những quyết định sống thánh, và ban cho tất cả những gì cần để giữ vững, nuôi dưỡng, củng cố và hoàn thành các quyết định kia. Ôi các quyết định quý báu ! Các ngươi là con đẻ của cuộc Tử nạn đau thương của Chúa Cứu chuộc ta ! Linh hồn ta phải quý chuộng biết bao vì các ngươi rất cao trọng trước mặt Chúa Giêsu ngần ấy ! Than ôi, lạy Đấng Cứu Thế của hồn con, Chúa đã chịu chết để con được ơn có các quyết định ấy, xin hãy ban cho con thà chết còn hơn bất trung không giữ.
Philôtê thân mến, con có biết không, chắc chắn từ trên thập giá trái tim Chúa Giêsu đã thấy trái tim con và đã yêu mến, và vì yêu, đã lập công để con được mọi ơn huệ cho đến chết, và cách riêng các dốc lòng quyết định. Phải, Philôtê, tất cả chúng ta có thể nói như tiên tri Giêrêmia : “Lạy Chúa, trước khi con sinh ra, Chúa đã nhìn con và gọi đích danh con” ; Lòng nhân hậu của Chúa đã yêu đương thương xót mà sắm sẵn cho mọi phương thế cứu rỗi chung và riêng, tức là các quyết định của chúng con ! Như thiếu phụ có mang dọn nôi, dọn tã và đôi khi mướn vú nuôi cho con mình sắp chào đời ; Chúa chúng ta cũng thế, khi lòng nhân lành Ngài cứu mạng con, và mong đợi sinh con ra trong ánh sáng ơn cứu rỗi, làm con nên con Ngài, thì đã dọn trên cây thập giá tất cả mọi sự ân cần cho con : nôi thiêng liêng, tã lót, vú nuôi và mọi cái cần cho hạnh phúc con, nghĩa là tất cả những phương tiện, những ơn thúc giục lôi kéo Ngài dùng để dẫn dắt hồn con và đem lên tới đỉnh trọn lành.
Thật ta phải khắc sâu vào ký ức điều này : Có thể nào mà tôi lại được Đấng Cứu chuộc thương yêu, và thương yêu cách tha thiết như thế, đến nỗi Ngài nghĩ cách riêng đến tôi, đến các trường hợp, hoàn cảnh, phương thế riêng kia để nhờ đó Ngài lôi kéo tôi đến cùng Ngài ? Còn đáp lại ta phải yêu mến, quý chuộng và sử dụng thế nào tất cả những cái đó để mưu ích cho ta !
Ý tưởng này thật êm dịu quá ! Trái tim khả ái của Thiên Chúa đã nghĩ đến Philôtê đã yêu thương và tạo ra cho Philôtê muôn nghìn phương thế cứu rỗi, như thế Ngài chẳng còn phải lo lắng cho linh hồn nào khác trên trần gian này nữa. Như mặt trời soi chiếu một mảnh đất nào thì soi chiếu hoàn toàn như thể không soi chiếu chỗ nào nữa, thì Chúa chúng ta cũng nghĩ tưởng và lo lắng săn sóc cho tất cả các con cái yêu dấu của Ngài, và cho từng người một cách lạ lùng như thể không còn nghĩ về ai khác nữa. Thánh Phaolô nói : “Ngài đã yêu tôi và đã phú nộp mình vì tôi”. (Galát 2, 20). Thánh nhân như có ý nói : cho tôi cũng như thể Ngài chẳng làm gì khác nữa cho ai hết. Điều này, Philôtê, con hãy ghi vào tâm khảm để quý chuộng và củng cố quyết định của con, quyết định đã được Trái tim Chúa Cứu Thế quý vô ngần.
CHƯƠNG 14
SUY NIỆM THỨ NĂM : TÌNH YÊU MUÔN THUỞ THIÊN CHÚA ĐỐI VỚI TA
Con hãy suy đến tình yêu vạn đại Thiên Chúa đã yêu con. Từ trước khi Chúa Kitô làm người chịu tử nạn thập giá vì con, Đấng Chí tôn đã ấp ủ con trong lòng nhân ái cao siêu của Ngài, đã yêu con vô hạn. Vậy Ngài bắt đầu yêu con khi nào ? Thưa : Khi Ngài bắt đầu là Thiên Chúa. Mà Ngài bắt đầu là Thiên Chúa khi nào ? Thưa : từ muôn thuở ! Từ trước vô cùng, Ngài vẫn luôn là Thiên Chúa, vô thủy vô chung. Nên Ngài đã yêu con từ trước vô cùng, từ đời đời… Vì thế, Ngài đã dọn sẵn cho con các ân sủng, các ơn huệ mà con đã thấy Ngài ban cho con. Ngài nói bởi miệng tiên tri cho con cũng như cho mỗi người : “Ta đã yêu con với mối tình muôn thuở, và bởi tình thương ấy Ta đã đoái nhìn ban ơn cho con” (Giêrêmia 31, 3). Trong số các ơn đó, Ngài đã nghĩ cách riêng đến việc giúp con có những dốc lòng phụng sự Ngài.
Ôi Chúa tôi ! Dốc lòng kia là gì mà Thiên Chúa đã nghĩ đến, đã nghiền gẫm và đã dự định từ đời đời ? Những điều ấy phải nên trọng vọng và châu báu cho ta chừng nào ! Và ta thà phải chịu muôn nỗi đau khổ còn hơn bỏ qua một nét nhỏ ! Dầu tất cả vũ trụ này phải tan vỡ, vì tất cả vũ trụ chẳng sánh bằng một linh hồn, song linh hồn sẽ chẳng đáng giá gì nếu không có các dốc lòng quyết định !